CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 239

- Nếu được thì ta yêu cầu được uống chút gì trước đã. Ta khát khô cả cổ.

- Đầy tớ của cậu xin tuân lệnh, Graógramán đáp. Cậu hạ cố ngồi lên lưng

tôi nhé? Tôi sẽ đưa cậu về dinh của tôi. Ở đấy cậu cần gì cũng có hết.

Bastian đu lên lưng sư tử, bám chặt bờm con vật mà mỗi lọn lông đều

bừng bừng như ngọn lửa. Graógramán ngoái nhìn nó.

- Cậu chủ nắm cho chắc, tôi chạy nhanh lắm đấy. Còn điều này nữa

mong cậu nhớ cho: suốt thời gian cậu ở trong vương quốc của tôi hoặc đi
với tôi, xin cậu hứa đừng bao giờ và vì bất cứ lý do gì bỏ "Bảo vật" bảo vệ
cậu ra!

- Ta hứa, Bastian nói.

Con sư tử liền cất bước, mới đầu còn chậm rãi trang trọng, rồi nhanh,

nhanh thêm mãi. Bastian sửng sốt thấy cứ đến cồn cát nào là da và bờm sư
tử lại đổi màu y như màu cồn cát đó. Cuối cùng Graógramán nhảy ào ào từ
cồn cát này qua cồn cát khác, bốn cái chân to kềnh như không chạm đất. Da
con thú đổi màu như chớp khiến mắt Bastian chỉ còn thấy chớp nhoáng,
chớp nhoáng rồi thấy mọi màu cùng một lúc, khác nào cả tấm thân con vật
khổng lồ là một khối mã não óng ánh. Bastian phải nhắm nghiền mắt lại.
Ngọn gió nóng như hỏa ngục rít bên tai, giật chiếc áo khoác phần phật sau
lưng nó. Bastian cảm thấy rõ các cơ bắp co dãn trong cơ thể con sư tử, ngửi
rõ mùi hoang dại kích thích từ bờm con thú tỏa ra. Bastian hú lên một tiếng
lảnh lót đầy quang vinh nghe như tiếng kêu của một con ác điểu và
Graógramán gầm lên như trả lời làm chấn động sa mạc. Giây phút này cả
hai thành một, dù vóc dáng chúng vô cùng chênh lệch. Bastian như chỉ tỉnh
cơn say khi nghe Graógramán gọi:

- Thưa cậu chủ, chúng ta đến nơi rồi. Cậu chủ hạ cố xuống chứ?

Bastian nhảy vọt xuống ngay nền cát. Nó thấy trước mắt một ngọn núi đá

đen nứt rạn - hay phế tích của một công trình nào đấy? Nó chịu không đoán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.