CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 264

[5] La là con vật lai lừa và ngựa.

- Bạn tên gì? Bastian hỏi.

- Thưa cậu, tên là Jicha.

- Jicha này, đừng có phá hỏng trò đùa của tôi đấy, tạm thời giữ kín điều

bạn biết nhé. Được chứ?

- Thưa cậu, được.

Thế rồi con la liền phóng nước kiệu đuổi theo mấy con kia.

Đến nơi, cả bọn dừng lại ngoài bìa rừng, trầm trồ ngắm nhìn thành phố

Amargánth phía dưới kia, rực rỡ trong nắng trước mắt họ. Bìa rừng nằm
trên đồi cao, từ đây người ta nhìn xa được quang cảnh trên một cái hồ lớn
xanh màu hoa đồng thảo[6], chung quanh là những ngọn đồi khác cũng phủ
rừng, tương tự nơi họ đang đứng. Chính giữa hồ là thành phố bạc
Amargánth. Nơi đây, nhà cửa đều dựng trên xuồng, các lâu đài lớn trên
những sà lan to, các lâu đài nhỏ hơn trên thuyền. Mỗi ngôi nhà và mỗi
chiếc thuyền đều bằng bạc được điêu khắc, chạm trổ vô cùng mỹ thuật. Cửa
lớn, cửa sổ, những ngọn tháp và bao lơn mọi lâu đài lớn nhỏ đều tết bằng
thứ sợi bạc tuyệt vời không nơi nào bằng trong toàn vương quốc Tưởng
Tượng. Trên mặt hồ san sát thuyền bè để chở khách từ bờ vào thành phố.
Thế là Held Hynreck và bạn đồng hành cùng nhanh chóng xuống bờ, nơi
một chiếc phà bằng bạc có mũi hình vòng cung tuyệt đẹp đang chờ. Phà có
đủ chỗ chứa hết thảy bấy nhiêu người ngựa lẫn con vật thồ.

[6] Hoa đồng thảo còn gọi là hoa tím.

Trên đường, Bastian được người đưa phà trong bộ áo quần dệt bằng sợi

bạc cho biết nước hồ xanh màu hoa đồng thảo mặn và chát, khiến không có
chất nào chịu nổi lâu mà không bị phân hủy - trừ bạc ra. Hồ này có tên là
Murhu hay hồ Nước mắt. Vào thời xa xưa lắm rồi người ta đã chở thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.