CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 318

- Thật không đấy, Fuchur? Nó hỏi. Bạn chịu cõng tớ à?

- Rất sẵn lòng, thưa ngài Sultan[1] đầy quyền uy! Con Phúc long nháy

mắt kêu rổn rảng. Xin ngài trèo lên và giữ cho chắc!

[1] Sultan: vua một nước Hồi giáo.

Bastian nhảy xuống con la cái, phóng ngay lên lưng Fuchur, nắm chắc

lớp bờm trắng như bạc, rồi con rồng bay bổng lên không.

Bastian còn nhớ rõ những lần cưỡi con sư tử Graógramán băng qua sa

mạc muôn màu. Nhưng cưỡi con Phúc long trắng lại có gì khác. Nếu phóng
đi trên lưng con sư tử lửa khổng lồ giống như một cơn say và một tiếng hét
thì việc trồi lên hạ xuống của thân thể rồng mềm mại giống như một bản
nhạc, lúc êm đềm dịu dàng, lúc dũng mãnh chói ngời. Nhất là khi Fuchur
nhanh như chớp lượn hình số 8, khiến bờm, râu mép và lớp tua dài ở các
chân nó uốn khúc không khác ngọn lửa trắng thì đường bay của nó như
tiếng hát của mọi thứ không khí trên bầu trời. Thêm vào đó, tấm áo khoác
bạc của Bastian lồng lộng trong gió, ánh lên trong nắng như hàng nghìn
đốm lửa.

Gần trưa Bastian và Fuchur đáp xuống chỗ đoàn người đang cắm trại trên

một bình nguyên đá có nắng và khe suối róc rách. Trên bếp lửa nồi xúp
đang nghi ngút khói. Họ ăn xúp với bánh mì dẹt, còn lũ ngựa và la gặm cỏ
ngay bên cạnh.

Ăn xong, ba chàng hiệp sĩ quyết định đi săn. Thực phẩm dự trữ không

còn mấy, nhất là thịt. Lúc nãy trên đường đi họ nghe trong bụi cây có tiếng
chim trĩ. Hình như có cả thỏ nữa. Họ hỏi Atréju có đi cùng không, vì là
người Da Xanh thì chắc gã phải ham mê săn bắn lắm. Atréju cám ơn nhưng
không đi. Thành ra ba chàng hiệp sĩ xách cung cứng, đeo túi đựng tên sau
lưng rồi đi vào khu rừng gần đó.

Chỉ còn Atréju, Fuchur và Bastian ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.