CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 33

- Mới đầu thì như thế, Ma trơi giải thích, nghĩa là chỗ đấy cứ lớn dần ra.

Vùng chung quanh đấy cứ mất dần mất mòn sao đó. Cụ cóc bà Umpf vẫn
sống với con cháu trong hồ Nước-canh-nóng bỗng dưng cũng biến mất
luôn. Những người khác cũng đã rục rịch bỏ đi. Nhưng những vùng khác
trong xứ Đầm-lầy-mục-nát cũng đã lần lượt bắt đầu bị như thế rồi. Đôi khi
thoạt tiên mới là một Hư Không rất nhỏ thôi, chỉ to bằng quả trứng gà xứ
đầm lầy chúng tôi. Nhưng chúng nhanh chóng phát triển. Ai mà sơ ý bước
chân vào thì bàn chân biến mất tiêu, hay bàn tay, hoặc giả bộ phận nào khác
lọt vào đấy. Ấy thế mà không đau đớn gì, chỉ có điều kẻ đó bỗng dưng mất
đi một miếng. Có những kẻ đến gần sát cõi Hư Không để cố ý bị rơi vào
đấy. Hư Không phát ra một sức hút không cưỡng nổi, chỗ đó càng lớn thì
sức hút càng mạnh. Không ai trong chúng tôi có thể giải thích điều khủng
khiếp này là gì, từ đâu tới và chống lại như thế nào. Và bởi vì nó không tự
biến đi mà cứ phát triển mãi nên cuối cùng chúng tôi quyết định phái người
đưa tin tới Nữ-thiếu-hoàng, xin bà giúp và chỉ cho cách giải quyết. Kẻ đưa
tin này chính là tôi.

Ba gã kia lặng lẽ nhìn mông lung.

- Ô ô! Một lát sau nghe có tiếng than của Quỷ đêm. Chỗ tôi cũng y như

vậy. Và tôi cũng đi với cùng một mục đích... Ô ô!

Tí hon quay nhìn Ma trơi.

- Mỗi chúng tôi đây, tiếng nó lanh lảnh, đến từ một đất nước khác nhau

của vương quốc Tưởng Tượng. Chúng tôi tình cờ gặp nhau ở đây. Nhưng
mỗi người đều mang cùng cái tin ấy tới Nữ-thiếu-hoàng.

- Có nghĩa là, tiếng gã Ăn đá kêu ken két, cả vương quốc Tưởng Tượng

đang lâm nguy.

Ma trơi hốt hoảng nhìn hết gã này qua gã khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.