CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 419

những biển khác, vì không biết sẽ đi bao lâu và cập bến nơi nào. Bastian
đáp như thế thì thật đúng ý nó và họ bằng lòng cho nó đi theo.

Khi màn đêm buông xuống thì sương mù dâng lên như chờ đợi. Gần nửa

đêm thì ấp mé nền thành phố Đan lát. Bấy giờ mọi thuyền bè - trước đây lơ
lửng trong không khí - bồng bềnh trên mặt sương trắng. Chiếc tàu có
Bastian - một sà lan phẳng, dài khoảng ba mươi mét - được gỡ thừng cột,
liền từ từ trôi ra xa trên biển sương mù trong đêm tối.

Thoạt nhìn Bastian đã tự hỏi lọai tàu này trôi đi nhờ sức đẩy nào, vì tàu

không có buồm, mái chèo hay chân vịt. Buồm, người ta giải thích, chẳng ăn
thua gì vì trên Skaidan hầu như luôn lặng gió, mái chèo hay chân vịt lại
càng không dùng được trên sương mù. Sức đẩy thuyền là một sức khác hẳn.

Chính giữa sàn thuyền có một bệ tròn, hơi nhô cao. Bastian đã trông thấy

ngay từ đầu, song ngỡ là một đài chỉ huy hay gì đó tương tự. Suốt chuyến
đi thường xuyên có hai thủy thủ, có khi ba hay bốn hoặc nhiều hơn, đứng
trên đó. (Trên tàu có cả thảy bốn mươi người - không kể Bastian). Những
người đứng trên bệ này bá vai nhau, ngó về hướng tàu đi. Thoạt trông cứ
tưởng họ đứng bất động. Nhìn kỹ mới thấy họ lắc lư rất chậm chạp và đồng
bộ trong một điệu múa. Họ vừa múa vừa lặp đi lặp lại một khúc nhạc đơn
giản rất du dương.

Mới đầu Bastian cho rằng hành động lạ lùng này là một nghi thức tập thể

hay tập tục lạ nào đó mà nó không hiểu ý nghĩa. Mãi đến ngày thứ ba của
chuyến đi nó mới hỏi một trong ba thủy thủ quen đang ngồi cạnh. Người
này tỏ vẻ sửng sốt trước sự ngạc nhiên cùa Bastian, mới giải thích cho nó
rằng làm như thế để dùng sức tưởng tượng cùa họ đẩy tàu đi.

Thoạt tiên Bastian chịu không hiểu nổi, liền hỏi có phải họ khởi động

bằng cách nào đó những bánh xe ẩn kín đâu đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.