CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 438

Cháu thuộc về những người chỉ có thể quay về với thế giới của họ, sau khi
tìm được nguồn "Nước trường sinh". Đó chính là nơi bí mật nhất của
vương quốc Tưởng Tượng. Tới đó thật không dễ.

Bà nói tiếp sau một lúc im lặng:

- Đường nào tới được đó thì cuối cùng cũng đều là đường đúng.

Nghe thế đột nhiên Bastian bật khóc mà không hiểu vì sao. Như thể trong

tim nó có một cái nút vừa bung ra, tan thành nước mắt. Nó nức nở mãi
không thôi. Phu nhân Aiuóla bế nó lên lòng, dịu dàng vuốt ve nó, còn nó úp
mặt vào những đóa hoa trên ngực bà, khóc mãi cho đến khi mệt mới thôi.

Tối hôm đó không ai nói với ai nữa.

Mãi hôm sau Bastian mới hỏi thăm về chuyện đi tìm kia:

- Bà có biết cháu phải tìm "Nước trường sinh" ở đâu không?

- Ở biên giới vương quốc Tưởng Tượng, phu nhân Aiuóla đáp.

- Nhưng vương quốc Tưởng Tượng làm gì có biên giới, Bastian nói.

- Có đấy, nhưng nó không nằm ngoài, mà ở bên trong. Đó là nơi Nữ-

thiếu-hoàng tiếp nhận mọi quyền lực mà bà lại không tự đến đấy được.

- Và cháu phải tìm đến đấy? Bastian buồn phiền hỏi. Không quá trễ rồi

sao?

- Cháu chỉ có thể tìm đến đấy với một điều ước: đó là điều ước cuối

cùng.

Bastian giật thót người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.