CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 454

"Cứu bố với! Đừng bỏ rơi bố thế này! Bố không tự ra khỏi tảng băng

được. Cứu bố! Chỉ mình con giải thoát bố được thôi... chỉ mình con!"

Tinh mơ hôm sau khi hai người thức dậy, thằng bé không tên nói với ông

Yor:

- Hôm nay cháu không xuống mỏ Minroud với ông nữa đâu.

- Cháu muốn bỏ ta đi ư?

Thằng bé gật đầu.

- Cháu muốn đi tìm "Nước trường sinh".

- Cháu đã tìm thấy bức hình dẫn đường cho cháu rồi à?

- Vâng.

- Cho ta xem được chứ?

Thằng bé lại gật. Hai người đi ra chỗ tấm hình trên tuyết. Thằng bé nhìn

tấm hình, còn ông Yor hướng đôi mắt mù lòa vào mặt nó, như nhìn xuyên
qua nó vào một chốn xa. Ông có vẻ như đang lắng nghe điều gì đó. Cuối
cùng ông gật đầu.

- Cháu hãy mang nó theo, ông thì thầm, đừng để mất. Nếu cháu làm mất

hay để nó bị tan vỡ thì coi như đời cháu kết thúc. Vì cháu chẳng còn gì ở
vương quốc Tưởng Tượng này nữa. Cháu hiểu thế có nghĩa là gì.

Thằng bé không tên đứng cúi đầu im lặng một lúc, rồi khẽ nói:

- Cám ơn ông Yor đã dạy bảo cháu.

Hai người bắt tay nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.