CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 467

- Nguồn nước nói sao? Bastian hỏi.

- Lặng yên nào! Fuchur nói.

Một lúc sau nó thở dài giải thích:

- Nguồn nước bảo rằng không thể khác được, trừ phi có ai nhận lãnh

công chuyện của cậu.

- Nhưng mà có biết bao nhiêu là câu chuyện, Bastian kêu lên, rồi mỗi câu

chuyện lại có những chuyện mới tiếp nối. Chẳng có ai có thể nhận lãnh hộ
được một việc như thế này.

- Có chứ, Atréju nói, mình lãnh cho.

Bastian nhìn gã mà không thốt lên lời. Rồi nó ôm choàng cổ bạn lắp bắp:

- Atréju ơi là Atréju! Tớ sẽ mãi mãi không quên!

Atréju mỉm cười.

- Hay lắm, Bastian, thế nghĩa là bạn cũng sẽ mãi mãi không quên vương

quốc Tưởng Tượng!

Gã vỗ nhẹ lên má Bastian rồi vội vã quay người đi tới cái cổng của đầu

rắn đen vẫn cong mình như khi chúng bước vào.

- Fuchur, Bastian nói, hai bạn làm sao hoàn thành được những gì tớ để

lại?

Con Phúc long nháy một mắt màu hồng ngọc, đáp:

- Nếu gặp may, cậu ạ! Nếu gặp may!

Rồi nó bước theo người bạn đồng thời là chủ nhân của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.