CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 67

Khi Atréju xuống tới gốc cây thì ba con tinh đã biến mất. Gã liền nhảy

lên lưng con ngựa nhỏ bé cắm cổ phi nước đại xa khỏi cái Hư Không đang
từ từ lan rộng, không gì ngăn chặn lại nổi này. Mãi tối mịt, khi đã bỏ xa
cánh rừng Haulewald lại phía sau gã mới ngừng để nghỉ.

Đêm hôm ấy lại thêm một biến cố thứ hai chờ đợi Atréju, làm cuộc đại

tìm kiếm của gã có một hướng mới.

Số là gã mơ - rõ ràng hơn những lần trước nhiều - thấy con trâu đỏ màu

huyết dụ to lớn mà gã muốn hạ. Lần này gã không cung tên, chỉ tay không
đứng trước nó. Gã thấy mình quá ư nhỏ bé còn bộ mặt con vật choán hết cả
bầu trời. Và gã nghe nó nói với gã. Gã không hiểu hết, nhưng đại khái nó
nói như sau:

- Nếu lần đó cậu giết ta thì hôm nay cậu là một nhà săn bắn chính hiệu

rồi. Nhưng cậu đã không giết ta nên bây giờ ta có thể giúp cậu, Atréju ạ.
Nghe này! Ở vương quốc Tưởng Tượng có một sinh linh già hơn mọi sinh
linh khác. Xa lắm, tuốt trên mạn Bắc, có những Đầm-lầy-phiền-muộn.
Chính giữa những đầm lầy này sừng sững ngọn Núi Sừng. Bà cố Morla
sống ở đó. Cậu hãy đi tìm bà cô Morla!

Rồi Atréju tỉnh dậy.

Tháp đồng hồ điểm mười hai tiếng. Lúc này đám bạn học của Bastian

sắp đi xuống phòng thể dục để học giờ cuối. Có lẽ hôm nay đám bạn nó
chơi trò "ném đối phương"[2] với quả bóng tập thể dục to và nặng mà lần
nào Bastian cũng làm trật lất, khiến cả hai đội bóng đều không muốn thu
nhận nó. Đôi khi chúng phải chơi với quả bóng nhỏ hơn nhưng rắn như đá
của môn bóng chày; bị ném trúng thì đau khủng khiếp. Mà đối phương cứ
nhằm Bastian ném thật lực vì nó là một cái đích quá dễ dàng. Cũng có thể
hôm nay là môn leo dây, giờ Thể dục Bastian ghét cay ghét đắng. Thông
thường hầu hết đám bạn nó leo tới nơi rồi còn nó vẫn lủng lẳng ở đầu dây
như một bao bột, không leo nổi nửa mét, đỏ mặt tía tai khiến cả lớp khoái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.