CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 71

- Artax..., gã nghẹn ngào thì thầm, ôi, Artax của tôi!

- Cậu sẵn lòng đáp ứng lời yêu cầu cuối cùng của tôi không, cậu chủ?

Con ngựa hỏi.

Atréju lặng lẽ gật đầu.

- Vậy thì tôi yêu cầu cậu đi đi. Tôi không muốn cậu nhìn tôi thả hơi cuối

cùng. Cậu sẵn lòng làm vừa ý tôi chứ?

Atréju từ từ đứng lên. Một nửa đầu con ngựa đã chìm trong làn nước

đen.

- Vĩnh biệt cậu chủ Atréju! Artax nói. Cám ơn cậu!

Atréju mím chặt môi, không nói nên lời. Gã gật đầu với Artax một lần

nữa rồi quay đi.

Bastian thổn thức. Nó không kìm nổi. Mắt nó nhòe lệ, không đọc tiếp

được nữa. Nó phải móc khăn xỉ mũi rồi mới tiếp tục đọc được.

Atréju không biết mình đã lội bì bõm thế này bao lâu rồi. Gã như mù và

điếc. Sương mù cứ dày đặc thêm và Atréju có cảm tưởng mình quần thảo
nơi đây cả tiếng đồng hồ rồi. Gã không còn để ý xem mình đặt chân xuống
chỗ nào, song chưa hề bị lún quá đầu gối. "Biểu trưng" của Nữ-thiếu-hoàng
đã hướng dẫn gã đi đúng đường bằng cái cách mà gã không hiểu nổi.

Rồi đột nhiên gã thấy mình đứng trước một vách núi cao, khá dốc. Gã

bám vào những mỏm đá nứt nẻ, leo lên đỉnh núi tròn. Chỉ sau khi đã lên tới
tận trên cùng, đưa mắt nhìn quả núi gã mới thấy đó là những phiến sừng
khổng lồ đầy rêu giữa những kẽ nứt.

Gã đã tìm thấy Núi Sừng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.