CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 75

- Giỏi, xem kìa, thằng bé giỏi. Lâu lắm rồi bọn ta không còn được vui

đùa nhiều thế, phải không mụ? Xem này. Thật tình bọn ta cho cháu biết
cũng được thôi. Đâu có khác gì. Bọn ta nói cho nó, mụ nhé?

Lại một lúc yên lặng. Atréju căng thẳng chờ câu trả lời của mụ Morla,

chứ không hỏi sợ gián đoạn luồng tư tưởng chậm chạp và rầu rĩ của mụ.
Cuối cùng mụ nói tiếp:

- Cháu mới sống chưa được bao lâu, nhỏ ạ. Bọn ta sống lâu rồi. Quá lâu.

Nhưng chúng ta đều sống trong thời gian. Cháu ít. Bọn ta nhiều. Nữ-thiếu-
hoàng còn sống trước cả ta nữa cơ. Nhưng bà không già. Bà luôn luôn trẻ.
Sự hiện hữu của Nữ-thiếu-hoàng không đo bằng thời gian mà bằng tên của
bà. Bà cần một cái tên mới, bà thường xuyên cần một tên mới. Cháu có biết
tên Nữ-thiếu-hoàng không, nhỏ?

- Không, Atréju thú nhận, cháu chưa từng nghe.

- Cũng phải thôi, mụ Morla đáp, ngay bọn ta cũng không nhớ nữa là. Bà

có nhiều tên lắm. Nhưng quên hết cả rồi. Không có tên thì bà không sống
nổi. Nữ-thiếu-hoàng chỉ cần một tên mới là sẽ bình phục. Nhưng bà bình
phục hay không chẳng quan hệ gì đến ta.

Mụ khép đôi mắt to như hồ nước rồi từ từ rụt đầu lại.

- Khoan! Atréju gọi. Nữ-thiếu-hoàng lấy tên từ đâu? Ai có thể đặt tên

cho bà? Cháu tìm tên ấy ở chỗ nào?

- Không ai trong chúng ta, gã nghe tiếng mụ Morla khùng khục, không

sinh linh nào trong vương quốc Tưởng Tượng có thể đặt cho bà tên mới.
Thành ra vô ích hết. Đừng buồn cháu ạ. Tất cả đều không quan trọng,

- Ai? Atréju tức giận hét lên. Ai có thể đặt tên cho Nữ-thiếu-hoàng để

cứu bà và cứu tất cả chúng ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.