CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 76

- Đừng ồn lên thế! Mụ Morla nói. Đi đi và để bọn ta yên. Bọn ta cũng

không biết ai làm được chuyện này.

- Nếu cụ không biết, Atréju hét lớn hơn nữa, thì ai có thể biết?

Mụ Morla lại mở mắt.

- Nếu mày không đeo "Hào quang", mụ phì phò, thì bọn ta sẽ ăn thịt mày

để được yên thân.

- Ai? Atréju bướng bỉnh. Cụ nói cho cháu người nào biết, rồi cháu sẽ để

cụ được yên mãi mãi!

- Đành vậy, mụ đáp, có thể là Uyulala ở Đền Tiên tri phía Nam. Có lẽ

Uyulala biết đấy. Việc này chẳng liên quan gì đến bọn ta.

- Cháu tới đó bằng cách nào?

- Mày không tới đó nổi đâu, nhỏ ạ. Mày đi một vạn ngày cũng không tới.

Đời mày quá ngắn ngủi. Mày sẽ chết trước khi tới nơi. Xa lắm. Tận dưới
miền Namcơ. Quá xa. Thành ra tất cả đều vô ích. Bọn ta đã nói ngay từ đầu
rồi, phải thế không, mụ? Thôi bỏ chuyện đó đi, nhỏ ạ. Nhất là hãy để bọn ta
yên!

Nói xong mụ dứt khoát nhắm đôi mắt vô hồn và rụt đầu vào hang. Atréju

biết rằng sẽ không hỏi mụ thêm gì được nữa.

Cùng giờ ấy, cái bóng cô đặc từ bóng đêm âm u của cánh đồng hoang đã

tìm ra dấu vết Atréju và nó đang trên đường đi tới vùng Đầm-lầy-phiền-
muộn. Không gì và không ai trong vương quốc Tưởng Tượng có thể làm nó
đi chệch khỏi dấu vết này.

Bastian đưa tay chống cằm, trầm ngâm nhìn mông lung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.