CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 15

Câu nói dường như cũng làm cho mọi người vững tinh thần hơn.

Họ kéo vào đóng ở làng bên cạnh, xa xa Tây đã mon men ở bên kia
cánh đồng.

*

* *

Thình lình, ngay sớm hôm sau, quân địch lại tấn công.

Người các làng trên chạy xô xuống càng nhiều. Tiếng đạn nổ

chi chít, lắc cắc như ngô rang, chốc chốc lại điểm thòm một phát
moóc-chi-ê, như trống chầu, trống thúc.

Đại đội trưởng Vệ quốc đoàn đi tuần suốt đêm vừa về, đương

ngủ thu lu trong ổ rơm, lại choàng dậy. Đội trưởng tự vệ Trường lòe
xòe cái áo ba-đờ-xuy ngoài bằng dạ lót khố tải, tất tả, hớt hải chạy
theo. Từ hôm mặt trận lan tới, khi nào cũng thấy hai người đi với
nhau. Mỗi lúc, moóc-chi-ê câu xuống gần quanh thì cả hai lại bò
rạp rồi lại nhỏm lên chạy, lại nằm rạp, lại chúi xuống lạch nước.
Mỗi lần nằm tránh đạn như thế, đại đội trưởng Vệ quốc đoàn
người Tày vẫn như không chịu khuất phục, còn nghếch đầu lên,
chửi thật to:

- Chỏ mừ! Đồ chỏ mừ! Mẹ nó! Mẹ nó!

Hai người chạy bộ lên phía mặt trận. Có đến ba, bốn cây số!

Chốc chốc, gặp một ai còn lại trong làng bấy giờ mới chịu nhào ra,
thì cả hai người lại hấp tấp tranh nhau hỏi - dường không nhớ
rằng họ đương là những người chỉ huy quân sự.

- Trên ấy thế nào? Trên ấy thế nào, hả các ông các bà, các

đồng chí?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.