CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 154

- À…

- Tao đã tính từ ngoài kia rồi. Dựa vào Chánh Am là yên chuyện.

Thả sức làm “kinh tài” cho huyện nhé. Đủ thứ, “pa ke” cũng có mà
thuốc súng cũng có. Ấy là tao mách nước thế, còn thì tùy mày.

Bàn cũng không lạ. Bọn Chánh Am là đầu sỏ mật thám. Hai năm

trước, khi còn chủ trương phá tề, mấy lần đã giết hụt nó. Bàn
bỗng ngớ ngẩn, buông tay xuống.

- Thế có lần đã định thủ tiêu Chánh…

Cật cười ùng ục trong cổ:

- Anh cu này lại sợ rồi.

Trong lúc ấy, ngoài đường cái tối bưng, Vạn và Lực ra tới cổng

chùa. Có lẽ đúng, giờ này vừa ăn xong, địch còn nghỉ, chưa đi tuần.
Từ trong xóm ra, đường rất lặng. Cánh đồng trước mặt lộng gió.
Gió đông vờn vào mặt, không buốt như lúc nãy. Hai người ra chỗ
khoáng đãng, thấy thư thái hơn.

- Lúc nãy đồng chí Cật bảo nên qua đường này ra bờ sông.

Lực ngần ngừ:

- Tôi hay đi ngang cánh đồng đằng kia, lối ấy cũng ra được.

Vạn thoáng nghĩ đến mùi rượu ở nhà Cật và ngại. Vạn nói:

- Được, ta đi đường ấy. Đi mau nào.

Họ bỏ đường cái, men xuống bờ ruộng.

Từ trong tam quan chùa Điềm, có mấy bóng đen vụt chạy theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.