CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 206

càng phải ráo riết đặc biệt bảo vệ các khu quanh Hỏa Lò, ga Hàng
Cỏ…

Trong tình hình khẩn trương thế, tôi bỗng nhớ bác Niệm. Bác đã

kể bác làm ban bảo vệ phố.

Nhà bác Niệm ở dưới trại Găng, gần đầu ô phía chợ Mơ. Ngày

trước vùng này toàn hồ ao, đầm lầy. Bây giờ nhà cửa san sát cả.

Nhà cạnh hồ. Vách tooc-xi kỹ lưỡng, trông cũng biết không phải

nhà thuê. Hai gian một chái, đầu mỏm đất cạp nhô ra ngoài hồ.
Như cái nhà bé tí tẹo ở núi non bộ. Ba mặt lồng lộng nước. Mái phi-
brô xi măng lót rơm vàng óng, chẳng khác nhà mái cọ. Đằng trước,
đằng sau lơ thơ giàn bí phấn, giàn gấc, giàn hoa lý. Xung quanh
vách, trước sân, lắm củi thế. Đống củi cao hơn đầu người xếp đã
lâu, những đầu gộc to ở dưới bị mưa nắng, rêu bám mốc đen.

Bác Niệm từ trong nhà ra. Bác cúi xuống mở cái chốt dựng cổng

tán tre. Bác nói: Cái này buông xuống, gà qué chịu không vào bới
sân được. Các cụ ngày trước nghĩ ra cái cổng tán, cũng tài.

Nhớ cái nhà bếp, nhà ăn của bác Niệm ở ngoài kháng chiến.

Tất nhiên, nhà bác ở đây tinh tươm hơn. Nhưng đồ lề đơn sơ,
không có cái gì bày biện mà chỉ những cái đương cần dùng. Chiếc
giường tre gian bên, chiếc mâm nhôm con con dựng đầu hè. Bàn
uống nước. Chiếc điếu cày ghếch ngay ngắn. Trên tường, ảnh
Bác Hồ treo bên khung lồng kính tấm bằng huy chương kháng
chiến. Bốn cái chén úp trong đĩa, trôn chén bóng nhoáng cạnh cái
ấm giỏ có tích nước nụ vối. Nhà gọn sạch, ngăn nắp quá đến lạnh
rợn - cảnh nhà vắng người, vắng trẻ con. Trông ra khoảng sân đất
mép hồ, vẫn gặp lại cái tính chịu khó của bác Niệm năm nào. Búi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.