CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 231

cắn, không gà gáy. Rừng cao su thăm thẳm, chìm xuống. Thoáng
một lúc đôi hồi, có tiếng con chim gõ mõ rộn lên. Muh càng dễ
ngủ. Muh đứng một cơn vật vờ như một người nốc rượu mới
chớm say. Ấy vậy mà gió thoáng đưa lại đâu có một tiếng động
nhỏ hơi khác, hai mắt hắn đã giương bạnh thao láo.

Đêm dần xế khuya. Lúc nãy còn có tiếng trẻ con ỉ eo khóc

trong xóm và vẳng tiếng người ho sù sụ. Bây giờ sự hoang vắng
trở nên mênh mông lạ lùng trong bóng tối câm nín. Cảnh vật chết
đứng, im ắng, trừ mấy vì sao to lấp láy. Gió hây hẩy, lạnh thít.
Muh nhập định, đứng chống gậy, ngủ yên.

Không biết mấy giờ đã qua. Vì lúc Muh mở mắt thì đêm tối

vẫn còn dày đặc như thường. Nhưng Muh mở mắt ra, là vì có một
tiếng động lạ. Không dưng, chẳng bao giờ hắn lại thức giấc một
cách vô lý. Hắn nghiêng đầu. Tiếng gió lùa hun hút. Thoảng vào
hơi gió vẫn như đâu đó lẫn lộn những tiếng rì rầm nho nhỏ. Hắn
đứng ngay người, quắc mắt bốn phía. Dù đôi mắt của hắn thực
tỉnh, cũng không có thế lực gì trong lúc này. Đêm ngột lại. Hắn đợi
cho đến lúc gió ngơn ngớt. Khi một cơn gió qua, dứt được những
tiếng rào rào của lá, thì tiếng rì rầm bí mật kia lại dội thêm lên.
Nghe rõ hẳn hoi. Muh thấy lành lạnh người. Tưởng như ai đương
rình ở đâu, định cộp trộm một gậy vào đầu hắn, hắn vác gậy, bắt
đầu đi vòng quanh khu gác, rất từ từ.

Được vài bước, hắn chợt trông thấy một ánh lửa ở phía sông.

Ánh lửa nhỏ, chập chờn như ánh một con sâu đất. Nhưng dù nhỏ,
hắn cũng nhận được rất dễ. Vì ánh lửa bao giờ cũng hoe hoe đỏ,
khác những thứ ánh sáng lân tinh kia nhiều. Những tiếng rì rầm
nọ, quả là vẳng trong gió, từ phía sông mé có ánh lửa ấy, đưa lại.
Muh đi lần lần đến. Cho tới khi gió sông bốc lên mạnh quá. Cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.