CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 294

tao.

- Ê, ê… Một, hai…

- Tao thề…

Hôm ấy câu chuyện vui, trẻ con khoái quá kể với bố mẹ ngay ở

bữa ăn. Bà lão đặt bát cơm ăn dở xuống, run run đứng dậy, nước
mắt đổ ròng ròng, ra ngồi ngoài ngõ. Vợ giáo Nhất chỉ tủm tỉm
cười, giáo Nhất thì quát chúng nó im. Giáo Nhất vốn người dễ
tính, mãi đến chiều mới nói với mẹ:

- Bận sau bà cứ ăn cơm cho no, đừng phải làm thế.

- Tôi thề, tôi thề có quỉ thần hai vai, tôi không…

- Con chỉ xin mẹ thế thôi. Đến bữa cứ ăn đủ, đừng nhường

nhịn mà khổ thân, mà để các cháu nói hỗn thế nó sinh hư ra.

Sáng hôm sau, nhà lại vắng như mọi hôm, bà lão Tứ nghe ngóng

xung quanh im ả, rồi lần lần vào bếp. Những đứa trẻ lại đến
đứng ngoài hiên từ lúc nào, thêm cả mấy đứa hàng xóm cũng sang
xem “trò chơi” bà ăn vụng.

Bà lão Tứ bốc cục cơm, móm mém nhai. Thì…

- Một, hai, ba…

- Bà già ăn vụng! Một, hai… Bà già…

Bà lão trợn hai con mắt cùi nhãn, lật đật đóng cánh cửa chạn.

- Đẻ mẹ chúng mày!

- Một, hai, ba…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.