CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 341

vặn nó vẫn bai bải: Không, nó không sao, nó không chửa với ai cả…
Thế mới khó.

Cáu quá, chủ tịch sốt ruột hộ ông Vãn, ông quát:

- Mày lại chửa với thằng nào?

Cái Mái cười. Ông kia biết mình lỡ lời với con điếc, nhưng nó

đã nghe tiếng, nhìn cái miệng ông mấp máy, nó biết ông hỏi gì,
thế là nó cười cười lắc đầu đánh trống lảng. Hai con mắt him
lại, miệng nhỏ nhẹ, cặp môi không ăn trầu mà đỏ như bôi son cứ
áp vào má người ta, thình lình nhìn thấy và nhận ra, ông chủ tịch
tảng lờ quay mặt. Thế này thì còn khối thằng chết với con câm.
Nhưng mà không được, không được, phải truy cho ra, nó cứ sòn sòn
năm một, nhỡ cái lại sinh đôi sinh ba mà không biết thằng nào
túng tứng thì cũng bỏ mẹ cả. Cái tội, cái trách nhiệm này đổ cho ai?
Xã hội ta có trật tự và trách nhiệm, bây giờ lại còn vi phạm dân số,
kế hoạch hóa gia đình, thế thì lại chết. Phải cho dân quân rình.
Nhưng bụng ễnh ra thế kia rồi, canh gác vuốt đuôi còn “thâu
tóm” nỗi gì. Bỗng dưng lại mù tăng tít, rối canh hẹ.

Ông Vãn nói dõng dạc. Cũng chỉ là hai ông nói với nhau, trong khi

cái Mái ơ mặt, nó biết các ông nói việc quan trọng.

- Đứa nào, phải tìm ra đứa nào, bắt nó nuôi vợ con, con người

chứ có phải củ chuối đâu, tình cảnh thế này xót con người lắm,
ông ạ. Tôi có kế hoạch rằng đem tuốt cả con trai trong xóm ra trụ
sở cho cái Mái nhận diện. Tập thể đấu tranh ngay tại chỗ, dứt
khoát không thể lọt, không thằng nào núp mặt lẩn đi đâu được, làm
thế nào, ông ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.