CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 353

- Hay! Hay! Hai cụ bo khỏe như trâu, răng một đấu, nhai càm

cạp thế kia…

Ông văn xã và ông Vãn chưa kịp phân bua thế nào, mấy người

đã cười hê hê đến xốc hai cụ lên. Rồi lại dắt cái Mái ra. Cái Mái
bỗng nghiêm mặt, không tươi như lúc nãy. Mái quay lại đám người
đương múa tay, nghiêng ngả hát ê a. Mái đến trước mặt ông Vãn.
Mái chằm chằm nhìn ông Vãn. Mái ràn rụa nước mắt. Mái cũng
nhìn thấy hai hàng nước mắt trong hốc mắt thâm quầng của
ông lão. Lúc đầu, có người còn tưởng hơi rượu bốc và cái cười
làm chảy nước mắt.

Mọi người im bặt, không múa may như hóa dại nữa. Ông Vãn cứ

ngây mặt rồi ngồi rụi xuống, nhưng giọt nước mắt rơi cả vào
hốc miệng. Cái Mái đứng đấy. “Con ơi! Có phải con đấy không?
Có phải con đấy không…”

Xế trưa, mới trở vào làng được. Ông văn xã say khướt, còn

ngất ngư quay đầu lại lảm nhảm dặn với ai không biết… báo
cáo… chỉ huy… xem thằng nào… Rồi ông lão chúi xuống ruộng
như cây chuối tiêu đổ. Cái Mái chạy tới, vất vả mới vực được ông
dậy rồi cõng ông đi, hai chân ông dài thõng, quết đất. Thằng Gà,
tay cầm cái mũ cối của ông, tay kia dắt ông bước lập cập theo,
nước mắt ông Vãn vẫn lã chã.

Lần ấy, cái Mái sinh con gái. Khoảng năm sau, đúng như lời

ông Vãn bói hờ, cái Mái lại chửa đẻ nữa. Cho đến khi, người viết
chuyện này đến ở làng ít lâu - công tác xây dựng hợp tác xã, thì cái
Mái đã thành người đàn bà nạ dòng được cả thảy sáu mặt con trai,
con gái mà vẫn mù mịt, chẳng ai biết cái thằng bố chúng nó là ai.
Lũ lĩ, đàn đống mẹ con chui rúc ở cái lều tựa vào lũy tre. Các cụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.