CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 68

tiếng những đầu thắt lưng, súng, lựu đạn va nhau lích kích. Người
ngoài bến quẩy gạo, cá, muối, nón… vào phố mỗi lúc mỗi đông, có
lúc rừng rực một bó đuốc qua, sáng cả vào vách nhà. Sinh hoạt thâu
đêm của cái phố nhỏ rồn rập.

Tiếng Thảo gọi cửa.

- Gớm, sao u cài then sớm thế.

Cửa mở. Thảo ào vào, nhà vui hẳn lên. Chị Phú thì thào:

- Nhà chú Trẩm về tề rồi.

Thảo hỏi lại:

- Thày có biết không?

Phú đáp:

- Thày ngủ.

Bà Hai không nói. Chẳng bao giờ bà nói ra chuyện ấy. Đằng kia,

nằm trong chăn, ông Hai lại nổi cơn lo. Đến khi không nghe thấy
bà Hai nói, ông mới yên tâm. Lần này ông yên tâm hơn.

Thảo bỗng khanh khách cười:

- Ô kìa, có gì mà phải lo. Mặc thiên hạ, ai thế nào mặc ai, mình cứ

việc mình. Em về gọi u. Thuyền các anh ấy về đầy bến rồi.

Thế là bà Hai đi ngay với Thảo. Trước lúc đi, nghĩ thế nào, bà

dặn lại Phú:

- Mày cài cửa cẩn thận nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.