CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 72

Bà Hai nhìn ông Hai.

Chị Phú thì lặng lẽ khóc. Phú chạnh nghĩ chồng mình ngày ấy

đã phải càn thì chắc cũng chết rồi. Con người vốn dễ lo, dễ
buồn, Phú lại lo nỗi lo mới.

Thấy chị khóc, Thảo không hiểu: “Ơ hay…” Nhưng đương bận,

Thảo lại ra phố.

Chiều mùa đông chóng tối. Những chiếc máy bay mỗi ngày lên

lục soát bắn phá dọc sông vừa về xuôi, trời đất ắng lặng hẳn rồi,
thuyền bè lại ra giữa dòng, và mọi nhà đã lên đèn. Cuộc sống về
đêm của cái phố bến lại bắt đầu tấp nập, cuồn cuộn, mải miết.

1951

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.