CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 87

làng bị lùa đi theo càn gồng gánh đến đông nghịt xô vào xem. Xếp
Ao vung gậy đuổi đánh đám vợ lão đương kêu khóc sợ xúi quẩy,
không đi.

Giữa lúc bối rối, Kể và Cơi từ ngoài vườn chạy vào. Xếp Ao

ngáng lại, giơ gậy. Ắc một tiếng, chiếc gậy quật ngang người. Kể
ngã quay đơ ngay trước thềm. Cơi lùi dạt ra ngõ, chúi vào giữa đám
người làng. Ngoài đồn, lính đã lao xao đến áp tải người theo càn.
Xếp Ao móc cái ba toong kéo cổ Kể lên, quay mặt ra quát dọa đám
người làng đương nhốn nháo, cơ chừng muốn vỡ chạy.

- Đi! Tao bắn chết ngay bây giờ!

- Bố tôi chết rồi…

- Đã có thằng đem chôn. Mày phải đi!

Kể vừa khóc, vừa thất thểu ra theo đám lính và những người đi

càn chạy tắt cánh đồng sang làng Trằm. Xếp Ao còn quay lại lần
cuối cùng, vào mở tủ rượu tợp hai cốc rồi bỏ cả chai vào túi rết,
xách đi. Cũng chưa đi vội, xếp Ao ra thỉnh chuông điện Mẫu khấn
cầu bình an, phát lộc.

Làng Trằm đằng kia lại cháy đỏ rực. Tiếng người kêu, tiếng

dóng nứa nổ bay qua bờ tre. Đàn xe tăng như trâu lồng ngoài đường,
xả từng thoi lửa vào làng.

Một toán lính đồn Thượng xông vào Trằm. Lính đi trước, mấy

chục gồng gánh hôi của lủng củng theo sau. Bỗng từ giữa đường cái
trơ trọi bật lên hai tiếng nổ ầm, mù mịt khói đất. Mìn! Mìn! Bọn
hút chết lóp ngóp bò lại. Khi tan khói trông ra đã thấy đứt đôi con
đường qua đầm nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.