CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 116

Ôn Nhiễm vất vả mang cả đống báo cáo đến hòm thư của thầy, nhìn lại thấy
Đồng Chu vẫn đang khổ sở suy nghĩ.

"Chu Chu, cần giúp đỡ không?"

Đồng Chu nhíu mày buồn rầu:"Mình thấy mình chắc không xin được hạng
mục GP mất."

"Vì sao?"

"Hôm nay mình còn một môn chưa thi trong chương trình CPA, đang định
rút lại.Quan trọng hơn là..."Cô chán nản nói,"Trong sơ yếu lý lịch của mình
hoàn toàn trống rỗng, ngoài là thành viên của hội ra thì chẳng còn gì."

Ôn Nhiễm nhìn máy tính đang mở ra bên cạnh, hạ giọng:"Mình so với cậu
còn thảm hơn, may mà thông minh, không có đăng kí."

Đồng Chu bị câu an ủi của cô chọc cho cười:"Chính nhờ cử chỉ anh minh
của cậu mà mình đỡ được một kình địch đấy."

Bởi vì Đồng Chu còn phải làm việc tiếp nên Ôn Nhiễm đi trước.Ban đêm,
bên ngoài trời lại đổ tuyết tạo thành một lớp tuyết trắng mỏng manh trên
đường.Cô ngẩng đầu nhìn một lát chợt có người gọi lại.

"Tiểu Ôn, còn đứng đây ngắm tuyết à?"Là chủ nhiệm Lý, Ôn Nhiễm khi
quản lý mấy em năm nhất vừa mới quen.

"Vâng, đang định đi ạ."Cô chậm rãi cùng anh bước trên mấy bậc thang dài
trước cửa thư viện.

"Gần đây học tập vất vả không?"Mấy người trong trường tính tình đều rất
tốt, đặc biệt là chủ nhiệm Lý này, đối với mấy thầy cô khác đều hỏi han rất
tận tình.

Ôn Nhiễm trả lời:"Tốt ạ, vì có cuộc thi nên cũng bận một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.