CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 191

chút, tất cả đều là sữa rửa mặt.

"Vâng ạ."Đúng là làm sao dùng quen kia chứ, loại khách sạn cao cấp này là
lần đầu tiên cô đến.

Ngẩng đầu lên Diệp Dĩ Trinh vẫn còn đứng ở cửa, Ôn Nhiễm mặt đỏ bừng,
hỏi:"Thầy Diệp, còn việc gì à?"

Diệp Dĩ Trinh cười nhẹ, vuốt vuốt mái tóc hỗn độn của cô:"Không có gì,
ngủ ngon."

"Ngủ ngon."Ôn Nhiễm lúng túng nói, rồi đóng cửa lại.

Cô nhanh chóng tắm nước nóng rồi thoải mái nằm phịch trên giường lớn
mềm mại giữa phòng, ôm chăn nhìn chằm chằm trần nhà nửa tiếng cũng
không ngủ được, đêm nay cô lại mất ngủ nữa rồi.Cô vốn có tật quen
giường, hơn nữa lại ở một phòng lớn như vậy...Ôn Nhiễm vùi đầu vào gối,
cô không thể không thừa nhận, sự tĩnh mịch mày làm cô rất sợ.

Phòng đối diện, Diệp Dĩ Trinh cũng vừa tắm rửa xong, đang tiếp điện
thoại.Là một cuộc điện thoại quốc tế đường dài, người bên kia lại tiếp tục
lải nhải, anh đổi sang tư thế khác, khẽ cau mày, ngón tay gõ gõ mặt bàn tốc
độ nhanh hơn, anh sắp hết kiên nhẫn rồi:"Được rồi mà, cháu biết."

Bên kia vẫn nhất quyết không buông tha,"Dĩ Trinh, mẹ con mất, cho nên
việc chọn vợ của con dì cũng có thể có ý kiến."Nói xong lại cười hắc
hắc."Ta thật rất muốn nhìn, là con có thể nhìn trúng con gái nhà ai chứ?Là
cô ta may mắn hay bất hạnh đây?"

Đáp lại bà là tiếng tít tít của đầu dây điện thoại.

Đó là người dì ở Canada của anh, dì là người em duy nhất của mẹ anh, từ
nhỏ đã rất yêu thương mẹ cho nên với anh cũng có nhiều ưu ái.Chưa gì đã
muốn vượt Thái BÌnh Dương xa xôi để tham gia việc chung thân đại sự của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.