CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 198

Cũng chính tại nơi này anh gặp Ôn Nhiễm, anh đứng ở chỗ quẹo lầu hai với
lầu ba, chờ Ôn Hành Chi, ánh mắt lơ đãng đảo qua bắt gặp một thân ảnh
màu vàng nhạt đi qua.Anh nhìn có chút quen mắt, đến khi cô bị chén trà
nóng hắt vào cổ, cùng bà đi ra lấy thuốc, anh mới nhớ ra.Thì ra là cô gái
nghiên cứu sinh hệ kinh tế, và dĩ nhiên cũng là ... cháu gái của Ôn Hành
Chi?

"Không giấu cô, khi đó trong mắt cháu, cô ấy chắc có rất nhiều mâu thuẫn,
nhất là với Ôn gia."

Ôn phu nhân cúi đầu:"Là lỗi của tôi, Nhiễm Nhiễm không thích Ôn gia, là
tôi luôn khiến nó phải đến đó.Ba của nó vẫn luôn hy vọng như thế, nhưng
mà suy nghĩ cho cẩn thận thì, dù là ba của nó cũng nhất định mong muốn
nó sẽ thoải mái, vui vẻ."

Diệp Dĩ Trinh mỉm cười:"Thực sự cô và Ôn Nhiễm rất giống nhau."

Ôn phu nhân cũng khẽ cười:"Là nó giống cô."

Gặp phải chuyện gì khó xử thì cũng chỉ biết chôn trong lòng, mặc kệ có
nhiều điều muốn nói ra.Dù biết rõ hai người phải sống dựa vào nhau nhưng
mà, lại luôn giữ khó chịu trong lòng.Loại tâm tình phức tạp này không phải
là do không tin tưởng, là chỉ vì, hai người đều trải qua đau lòng giống nhau,
cho nên cũng không muốn đối phương vì thế mà khổ sở.

"Cho nên, cô ấy cần một người lúc đau khổ.Rất nhiều thứ cô ấy không thể
nói với người khác có thể nói cùng người đó, bị thương, bị chèn ép có thể
có người chở che, cũng không phải tự mình tùy ý chữa vết thương để bây
giờ thành sẹo.Rất nhiều chuyện cô ấy không đủ dũng cảm để vượt qua, cho
nên luôn cần một người dũng cảm thay cô ấy.Ôn Nhiễm vẫn còn trẻ nên cô
ấy có tư cách để đạt được điều này."Diệp Dĩ Trinh nhìn thẳng vào mắt Ôn
phu nhân, kiên định nói:"Điều đó, cô không thể cho cô ấy, vì hai người rất
giống nhau."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.