CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 241

Trinh xuống xe.Bên ngoài bãi đỗ xe của Diệp trạch còn có một chiếc xe
Jeep.Diệp Vận Đồng vừa từ đoàn văn công trở về, bước trên xe xuống rồi đi
về phía hai người.Chị mặc bộ quân trang màu xanh, trên vai là quân hàm
bốn sao hai vạch.

Nhìn lướt qua bọn họ, đôi mắt chị híp lại, cười nói,"Em gần đây sao lại biểu
hiện tốt như vậy?Tần suất về nhà cao hẳn."Sau đó chị nhìn về phía Ôn
Nhiễm:"Chào em, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Ôn Nhiễm nhìn chị cười cười, vẻ mặt có chút lo lắng, không tự chủ nhớ lại
lần đầu tiên gặp Diệp Vận Đồng, biểu hiện của mình thật không ra gì cả.

Diệp Vận Đồng cũng không đề cập đến, vỗ vỗ bả vai cô, rồi đưa hai người
vào bên trong.

Trên đại sảnh của Diệp Trạch, ngoài cửa sổ là một màn mưa đầy lãng mạn,
nhưng mà, Ôn Nhiễm bây giờ chẳng có sức lực mà nghĩ đến cảm giác này.

Vừa vào cửa đã thấy Diệp lão gia cầm một phong thư màu đỏ ngồi trầm tư,
nhìn thấy hai người đến, thần sắc thẫn thờ kia vẫn còn giữ nguyên, Diệp Dĩ
Trinh nhíu mày:"Ba sao vậy?"

Nghe thấy giọng con, Diệp lão gia trấn định tinh thần, chống gậy nhích
người ngồi cho ổn định, đặt phong thư lên bàn:"Hoài Trữ vừa mới đến
đây?"

"Vậy sao?"Diệp Dĩ Trinh híp mắt, Cố tam này một ngày không làm một
việc kích thích ba mình thì không sống yên hay sao thế?Anh hỏi:"Cái ba
cầm trong tay là gì vậy?"

Lão gia tử hừ một tiếng:"Là thiếp mời đám cưới."Nói xong lại gõ gõ cậy
gậy,"Nhìn xem, người ta đến cả ngày hôn lễ cũng đã định rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.