CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 282

Ôn Nhiễm cũng rất phiền chán mấy hình thức xã giao bên ngoài này, nhưng
vẫn phải mở miệng cười chống đỡ.Cô không tránh khỏi xã hội, một mình
đọc sách thánh hiền trong tháp, cho nên, rất nhiều chuyện không thể không
làm.

Rượu quá ba chén, Ôn Nhiễm hơi ngấm men say.Chỉ là đối với ông Lưu lại
liên tiếp mời rượu cô, áp lực quá lớn.Ôn Nhiễm vụng trộm nhìn thủ trưởng
Sở Lận một cái, chỉ thấy anh hơi khép mắt lại, ý bảo cô nâng chén đi.Ôn
Nhiễm đành bất đắc dĩ phải cụng ly.

Rượu Bordeaux cũng rất quý, thế mà tên mặt người dạ thú này lại mời hơn
10 bình, mặt cô cũng đỏ rực rồi mới thấy được tình hình.Hiện tại rốt cục
cũng không chống nổi nữa, Ôn Nhiễm cầu cứu Sở Lận, anh đương nhiên
hiểu, vội bưng chén rượu lên:"Ôn tiểu thư mới đến công ty không lâu, tưu
lượng còn kém, chén này tôi uống thay cấp dưới."

Lưu đầu hói xua tay:"Chén này nhất định Ôn tiểu thư phải uống."

Sắc mặt Sở Lận càng trở nên khó coi.Để khỏi phải khó xử, Ôn Nhiễm cười
cười, cắn răng uống chén rượu cuối cùng, xin phép đứng lên, đi ra ngoài.

Thời điểm bữa ăn sắp kết thúc, Ôn Nhiễm lấy cớ đi vệ sinh chạy vội ra
toilet, ôm bồn cầu mà nôn.Giống như cả lục phủ ngũ tạng đến muốn ói ra
ngoài.Cô rất muốn chửi ầm lên, chuyện trước mắt thực là, cô cứ như từ
dưới nước chui lên vậy, bây giờ cũng là cuối thu, cả người đều ra tầng tầng
mồ hôi lạnh.

Đứng trước gương, cô trang điểm lại, rửa mặt sạch một lần rồi mới đi
ra.Bước chân có phần chao đảo, cô chống tường bước đi, không cẩn thận
đụng phải một người.

"Ơ..."Cô ngẩng đầu, cái người kia lại mạnh mẽ kéo cô lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.