CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 140

Ruben thích quá. Ông vỗ tay và nói rằng Caramella là một nhà thiết kế

bẩm sinh, một nghệ sĩ thứ thiệt, và hết sức tháo vát. Ông chưa bao giờ thấy
một mẫu thiết kế nào hay ho như vậy mà gần như không tốn kém gì cả.

(Ông chỉ trả mười hai đô-la để mua sơn và mấy cái quần soọc.) Chúng

tôi đều cho rằng Caramella là số dzách. Caramella cười toe toét. Hai tay
chống nạnh, nhỏ trông gần như lớn hẳn lên. Rõ ràng là nhỏ đã suy nghĩ rất
nhiều về vụ này.

‘Ừ, thiệt là giật gân, mà không quá hào nhoáng,’ Oscar, kẻ luôn lựa chọn

ngôn từ hết sức cẩn thận, nói. ‘Hoàn toàn tương phản, hình thể táo bạo. Tôi
thích lắm. Đặc biệt là đứng trong cái hình trụ bằng giấy này thì gần như tôi
thành bất khả xâm phạm. Tôi có một lớp da mỏng mảnh nhưng lại là một
hình dáng rất mạnh mẽ, một trọng tâm thu hút. Đích thực là Oscar này.’

Thật vậy. Sự tàn tật của Oscar khiến cho anh mỏng manh ở bề ngoài,

nhưng có cái gì đó mạnh mẽ và trung thực tỏa chiếu xuyên qua anh. Ruben
chắc cũng có chung ý nghĩ như vậy. Ông xoa cằm, mím môi và có một ý
kiến thật hay.

‘Sẽ hết sức hay nếu chúng ta có thể bắt đầu trong bóng tối, chỉ có Oscar

trên sân khấu với một ngọn đèn phía dưới cái hình nón của nó, do đó nó sẽ
sáng bừng ra như một ngọn đèn lớn.’

Tại sao tôi lại không nghĩ tới cái món đồ đó nhỉ? Kite thúc chỏ tôi.
Cậu nói, ‘Cedar và con biết chúng ta có thể kiếm cái đèn ở đâu.’
Ruben hỏi, ‘Hay lắm, nhưng nó giá bao nhiêu?’
‘Không tốn xu nào cả. Tụi con chỉ mượn một người bạn tốt của Cedar

thôi, là Harold đó.’ Kite nháy mắt với tôi và tôi hiểu ngay. Thật là tuyệt
quá!

Tôi nói, ‘Tụi con có thể lấy nó vào ngày mai, trước giờ tập.’
‘Tuyệt quá, và nhớ phát mấy cái này ở trường nghe.’ Ruben nói, đưa cho

chúng tôi một xấp tờ rơi mà Caramella đã làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.