CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 20

Chương 5

Bầu trời trông xám ngắt. Không có ai ở dưới con lạch cả, ngoài Lão

Thỏ. Tôi gọi lão là Lão Thỏ, nhưng lão không hề có bộ dạng hay hành động
gì giống thỏ. Không hề có lỗ tai dài hay có rất nhiều con. Thật ra, tôi không
nhớ nổi tại sao lại gọi lão như thế. Tôi chỉ gọi vậy thôi. Đôi khi, trong trí
mình, bạn gọi ai đó bằng một cái tên nào đó chỉ bởi vì cái tên ấy cứ như
khẽ khàng chọt chọt bạn khiến bạn phải gọi họ như thế.

Lão Thỏ đã già và là người gốc Ý. Lão có một cây gậy và mặc cái áo

xanh da trời gài nút ở cổ áo, đóng bộ với cái quần nhung và giày êm. Một
người lớn tuổi mặc quần nhung luôn cho thấy một dấu hiệu tốt của sự
cường tráng. Ngoài ra, lão rất yêu chó. Con chó của lão là một con chó già,
đi khập khiễng, màu đen-và-nâu, tên là Diva. Họ rất là xứng với nhau.

Lão hỏi, hào hứng quơ quơ cây gậy trên không, ‘Nhưng chó của cô đâu

rồi?’ Lão Thỏ nói rất to và rõ ràng. Lão cân nhắc từng từ, như thể đang
trồng nó vào trong bạn vậy. Khi lão nói từ ‘Diva’, lão như vắt xiết chữ Di
ra rồi đập dẹp chữ va , nghe như Deeee va . Tôi thường thích lắng nghe lão
trồng chữ, nhưng lần này tôi đang vội tới khu sân vận động và lởn vởn
quanh cái trụ xà.

‘Nó ở khu sân vận động, cháu đi đón nó về.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.