CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 24

Tôi đang nghĩ về những chuyện dễ thương như sự dịu dàng của chim và

việc đánh vần của chó thì có kẻ thô bạo xông vào đầu óc thủ thỉ dễ thương
của tôi, kẻ đó chẳng ai khác ngoài Harold Barton.

Giọng chế nhạo của Harold Barton cất lên, ‘Nào, xem ai đang ở đây nè.’

Hắn đứng đó, thở hào hển như một con chó. Cạnh bên hắn là Patrick
Murphy và Frank-Ai-Đó

[6]

. Cả bọn đều ướt mèm. Nước mưa nhểu xuống

từ cái mũ đội ngược của Harold và chảy ròng ròng xuống cổ hắn.

Hắn hỏi, ‘Có tin tức gì của anh mày không?’
Tôi đáp, ‘Không,’ và nhìn Patrick Murphy tự hỏi không biết có phải hắn

là kẻ viết chữ PAT không?

Harold nói, ‘Barnaby là một thằng quái,’ rồi uốn cong đôi môi thành

một hình dạng xấu xí. ‘Nè, mày làm cái khỉ gì mà ngồi dưới cây cầu một
mình vậy, hả Cedar? Tao chẳng hiểu nổi bọn Harley chúng mày.’

Harold nghĩ rằng bất cứ ai không tụ tập quanh hắn đều là quái cả, nhất là

nếu họ chỉ thích chơi riêng mỗi một mình. Tôi cân nhắc việc có nên nói với
hắn rằng tôi đang dịch tiếng chim hay không, nhưng tôi nghĩ tốt hơn là làm
lơ câu hỏi của hắn đi. Tốt nhất là không cho hắn cơ hội nào để tiếp tục
kiếm chuyện. Tôi biết Harold đã ngầm ngưỡng mộ Barnaby vô cùng, điều
đó không có gì ngạc nhiên, bởi vì Barnaby rất là quyến rũ và lũ con gái mê
ảnh muốn khùng luôn. Cho rằng chúng tôi không có tin gì của ảnh là nói
dối, bởi vì ảnh vẫn có gởi bưu thiếp về. Thường thì chúng chỉ là một miếng
bìa cứng nhỏ, được cắt ra từ một cái hộp, có một bức họa vẽ ở mặt trước và
hai dòng chữ ở mặt sau. Như là:

«Má và Cedy thương, ngày lại ngày, trên cao đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.