CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 119

cứ nhắc luôn thế, bác lấy cho tôi một cái bút, một tờ giấy nữa.” Nàng sột
soạt viết một mảnh giấy, đẩy sang cho Chấn Bảo xem, trên đó là hai câu
ngắn gọn: “Timmy thân yêu, hôm nay rất xin lỗi, em có chút việc phải ra
ngoài, Kiều Nhụy.” Nàng gấp mảnh giấy vào, đưa cho bà giúp việc, nói:
“Lát nữa Tôn tiên sinh đến, bác đưa cái này cho anh ta, cứ nói tôi không có
nhà.”

Bà giúp việc đi ra rồi, Chấn Bảo vừa ăn bánh quy vừa cười nói: “Tôi

thật không hiểu chị tội tình gì mà làm thế, hẹn người ta đến, rồi lại khiến
người ta đi một chuyến nhọc công vô ích.” Kiều Nhụy nhoài người về phía
trước, tập trung tinh thần xem xét mấy cái bánh quy thập cẩm trong đĩa,
chọn tới chọn lui không có cái nào vừa ý, đáp: “Lúc hẹn anh ta, cũng không
hề có ý định để anh ta mất công toi.” Chấn Bảo nói: “Ồ, là quyết định nhất
thời sao?” Kiều Nhụy cười đáp: “Anh chưa nghe câu nói này sao? Phụ nữ
có quyền được thay đổi quyết định.”

Bà giúp việc bưng trà xanh đến, lá trà nổi bập bềnh trên mặt cốc, Chấn

Bảo đưa hai tay đỡ lấy chiếc cốc thủy tinh, không nỡ uống. Hai mắt chàng
nhìn cốc trà, lòng lại nghiệm ra được một nguyên do. Kiều Nhụy giấu giếm
chồng vương vấn tơ lòng với cái người họ Tôn đó, rõ ràng trách chàng ở
bên cạnh chướng mắt, nên hôm nay mới cố tình thể hiện thiện cảm với
chàng, làm chàng mắc bẫy, cũng đồng thời chặn họng chàng luôn. Thực ra
Chấn Bảo chẳng rỗi việc mà đi can thiệp vào chuyện của bọn họ, chưa nói
đến việc chàng và Sĩ Hồng cũng chẳng đủ thân thiết gì, cho dù có là bạn chí
cốt đi chăng nữa, cái việc đưa chuyện thị phi giữa vợ chồng người ta vốn
cũng chẳng đáng làm. Nhưng bất kể thế nào, người đàn bà này cũng không
phải hạng dễ dây vào. Chàng lại thêm vài phần đề phòng.

Kiều Nhụy đặt cốc trà xuống, đứng dậy, lấy một lọ bơ lạc trong tủ bếp

xuống, cười nói: “Tôi là người thô tục, thích ăn những thứ thô tục.” Chấn
Bảo cười nói: “Ôi trời, thứ này nhiều chất béo, ăn dễ béo nhất đấy!” Kiều
Nhụy mở nắp lọ, nói: “Tôi rất thích phạm tội, anh không tán thành việc
phạm tội sao?” Chấn Bảo đưa tay chặn lấy nắp lọ thủy tinh, nói: “Không.”
Kiều Nhụy trù trừ một lúc, cười nói: “Thế này đi, anh phết một chút lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.