CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 197

sợi tóc cũng chẳng cần chị bận tâm!” Thất Xảo vẫn mê mải ngắm cô bé, rồi
gọi: “Chị dâu đến mà xem này, em Vân quả thực gầy đi nhiều quá, hay là
em có tâm sự gì?” Vân Trạch hất tay Thất Xảo ra, kêu đánh bộp một tiếng,
nổi giận: “Chị hôm nay điên thật rồi! Ngày thường vẫn chưa đủ đáng ghét
sao?” Thất Xảo đút hai bàn tay vào trong ống tay áo, cười khì khì nói: “Tiểu
thư nóng tính thế!”

Đại Trân thò đầu ra gọi: “Vân ơi! Bà dậy rồi!” Mọi người vội vuốt vạt

áo, chỉnh lại búi tóc, vén rèm đi vào trong phòng kế bên thỉnh an, hầu bà ăn
bữa sáng. Bọn người ở bưng mâm từ phòng khách vào, đứa a hoàn trong
phòng đỡ lấy bát đĩa, rồi tất cả người ở lui ra ngoài chầu chực như cũ.
Trong buồng im phăng phắc, họa hoằn lắm mới có người cất lên một câu,
chỉ nghe thấy tiếng lách cách nho nhỏ phát ra từ đầu đũa bạc. Bà lớn theo
Phật, sau bữa ăn theo lệ thường phải tụng kinh hai tiếng, ai nấy lui cả ra
ngoài, Vân Trạch nói thầm với Đại Trân: “Chị hai không mau về hút thuốc
cho sướng đi, lại còn ở trong đó làm gì không biết?” Đại Trân đáp: “Chắc là
có chuyện riêng muốn nói.” Vân Trạch bật cười: “Bà còn lâu mới nghe nổi
lời của chị ấy.” Đại Trân cười nhạt đáp: “Cũng chưa chắc. Tâm lý của người
già hay dao động lắm, cả ngày nghe tỉ tê bên tai, trong mười câu cũng tin
một đôi câu, chưa biết thế nào.”

Lan Tiên ngồi bóc hồ đào, Đại Trân và Vân Trạch thuận bước ra ban

công, tuy không cố tình nghe lỏm câu chuyện trong phòng chính, song bà
đã có tuổi, tai hơi điếc, giọng nói có phần khá cao, nên dù vô tình hay hữu ý
thì nhiều câu cũng lọt vào tai người đứng ngoài ban công. Vân Trạch giận
tái mặt, thoạt tiên là bóp chặt nắm tay, sau rồi vung mạnh hai tay, vùng chạy
về phía đầu kia của hành lang. Chạy được hai bước thì dừng lại, cúi về
trước, bưng mặt khóc tu tu. Đại Trân chạy lên dìu em, khuyên nhủ: “Em nín
đi! Mau nín đi! Đừng chấp cái loại người ấy làm gì! Có ai để lọt tai lời nó
nói đâu!” Vân Trạch vùng ra, chạy thẳng về phòng mình. Đại Trân quay trở
lại phòng khách, đập tay nói: “Lần này thì gây vạ lớn rồi!” Lan Tiên vội
hỏi: “Sao thế chị?” Đại Trân đáp: “Thím hai nói với bà là gái lớn phải gả
chồng, bảo bà viết thư cho nhà họ Bành, bảo họ sớm cưới em Vân qua đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.