CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 199

rằng, kéo một chiếc ghế ra, xoay lưng ghế tựa vào thành bàn, vén cao vạt áo
rồi ngồi ngược lên ghế, cằm gác lên mép lưng ghế, tay bốc nhân hồ đào ăn
tì tì. Lan Tiên lườm Quý Trạch một cái rồi nói: “Người ta ngồi bóc cả buổi,
là để dâng cho anh xơi đấy?” Đang nói thì Thất Xảo vén rèm bước ra, nhác
thấy Quý Trạch liền bất giác đi lại, vòng qua sau lưng ghế của Lan Tiên, hai
tay đặt lên cổ cô, hất hàm cười, nói: “Có được tân nương tài sắc hơn người
này, chú ba còn chưa cảm ơn tôi đâu đấy! Nếu không phải tôi giục mọi
người sớm hoàn thành việc này cho chú, cứ lần chần, đợi đánh nhau xong,
có mà tám năm, mười năm không chừng! Lúc ấy chú lại chẳng rối rít cả
lên!” Việc đáng tiếc lớn nhất trong đời Lan Tiên là hôm cưới lại rơi đúng
vào thời kỳ biến động, thành thử hôn lễ tổ chức qua loa, mọi việc đều
không chu toàn, thế nên vừa nghe thấy mấy lời chối tai này, khuôn mặt trái
xoan của cô liền xị xuống. Quý Trạch liếc nhìn Lan Tiên, khẽ cười, nói:
“Chị hai này! Xưa nay đúng là làm ơn mắc oán, chẳng ai hiểu cho lòng chị
cả!” Thất Xảo nói: “Không hiểu cho cũng được! Tôi cũng quen rồi. Tôi vào
cái nhà họ Khương này, những việc khác tôi không nói, riêng việc tôi trông
nom anh hai chú bao năm nay, tất tưởi hầu hạ anh chú, kể cũng đã là người
có công rồi... Đã có ai hiểu cho tôi đâu? Đã có ai rủ chút lòng thương cho
tôi đâu?” Quý Trạch cười đáp: “Chị hễ mở miệng ra là y rằng cằn nhà cằn
nhằn!” Thất Xảo thở một hơi dài thườn thượt, mân mê bộ xà tích vàng và
chìa khóa đính trên vạt áo của Lan Tiên. Một lúc lâu, chợt nói: “Dù sao thì
cả tháng nay chú cũng chưa ra ngoài gây sự. May có nàng dâu mới giữ
được chân chú, chứ người xung quanh quỳ xuống van lơn cũng có giữ được
chú đâu!” Quý Trạch cười đáp: “Thật sao? Chị đã giữ tôi bao giờ đâu, làm
sao biết không giữ được?” Quý Trạch vừa cười, vừa đá mắt về phía Lan
Tiên. Thất Xảo cười gập cả bụng, nói: “Thím ba này, thím phải trông chồng
cẩn thận đấy! Chứ thằng khỉ này, tôi tận mắt trông nom nó lớn, giờ nó lại
bắt bẻ cả tôi đấy!”

Thất Xảo ngoài miệng nói cười rôm rả, nhưng trong lòng phát nẫu cả

ruột gan, luôn tay day miết, đấm vỗ Lan Tiên, chỉ mong có thể giày vò cô
nàng tơi tả mới cam. Lan Tiên tuy rất nền nã, song cũng không nhịn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.