CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 207

nói: “Anh chị bận làm xong việc của cháu, rồi sẽ quay lại thăm cô!” Thất
Xảo cười đáp: “Không quay lại cũng được, em chẳng tiếp nổi đâu!”

Vợ chồng Đại Niên ra khỏi cửa nhà họ Khương, bà vợ bèn nói: “Cái cô

nhà mình sao cứ như biến thành người khác thế không biết? Lúc chưa lấy
chồng chẳng qua chỉ hơi cứng đầu một tẹo, nói năng lèm bèm một chút, sau
đó đến thăm cô ấy thì tuy có nóng nảy hơn ngày xưa, nhưng cũng vẫn còn
có chừng mực, chứ chẳng điên điên dở dở như hôm nay, ăn nói không ra
đâu vào đâu, chẳng có chỗ nào nghe thuận tai.”

Thất Xảo đứng ở trong phòng, khoanh tay nhìn hai đứa a hoàn Tiểu

Song và Tường Vân khiêng hòm đặt về chỗ cũ, chồng từng cái lên nhau.
Câu chuyện ngày xưa lại ùa về: Trước mắt là cửa hàng dầu mè thơm phức
trên con phố rải đá răm, tủ quầy đen bóng, trong thùng tương mè cắm một
cái muôi gỗ, trên chum dầu treo mấy chiếc thìa sắt to, nhỏ. Cái phễu được
cắm vào chiếc bình của người mua dầu, một muôi lớn và hai thìa nhỏ là vừa
đầy một bình cân rưỡi. Người quen thì tính một cân bốn lạng. Thi thoảng cô
ả cũng ra đường đi chợ, quần vải thô màu lam hạ, may kép một lớp lụa hoa
bóng. Sau một dãy móc câu đồng san sát treo những tảng thịt lợn, cô ả trông
thấy Triêu Lộc đứng bán thịt trong quầy. Triêu Lộc gọi nịnh cô ả là Tào đại
cô nương. Thi thoảng hắn gọi là chị Xảo, cô ả liền đập lòng bàn tay lên các
sống móc, vô số móc câu không văng về phía trước như móc vào mắt của
Triêu Lộc, Triêu Lộc gỡ một tảng mỡ lợn to cỡ một thước trên móc xuống,
thảy mạnh lên mặt phản thịt, một luồng gió âm ấm phả lên mặt cô, thứ mùi
xác chết tanh tưởi... Cô ả cau đôi mày. Người chồng của cô ả đang nằm ngủ
trên giường cũng là một tảng thịt không còn sự sống...

Gió lọt qua song cửa, tấm gương dài chạm trổ hoa văn liên hoàn bị thổi

đung đưa, va lách cách vào tường. Hai tay Thất Xảo giữ lấy tấm gương.
Trong gió, bức rèm trúc và bộ bình phong sơn thủy vàng lục ánh qua gương
vẫn rung rinh như cũ, nhìn hồi lâu, liền có cảm giác như say sóng. Khi định
thần nhìn lại, sắc xanh của rèm trúc đã nhạt màu, thay cho bức bình phong
sơn thủy vàng lục là tấm ảnh thờ của người chồng quá cố, người trong
gương cũng đã già đi chục tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.