CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 215

vẫn chưa làm. Biết trước mà bán nó đi, thì độ này muốn mua nhà, cũng đâu
đến nỗi không gom được tiền.” Quý Trạch nói: “Đám ruộng của chị nếu
muốn bán phải tranh thủ bán ngay bây giờ, nghe nói vùng Trực Lỗ lại sắp
khai chiến rồi đấy.” Thất Xảo đáp: “Trong lúc gấp rút thế này chú bảo tôi
phải bán cho ai đây?” Quý Trạch ngập ngừng nói: “Tôi đi hỏi giúp chị,
cũng được.” Thất Xảo nhương nhướng lông mày, cười nói: “Thôi khỏi,
trong cái đám mèo đàng chó điếm bạn chú, làm gì có tay nào đáng tin đâu?”
Quý Trạch chấm trên cái đĩa con một chút dấm cho viên sủi cảo đang cắn
dở, thong thả nói ra hai cái tên có thể tin cậy được, Thất Xảo cẩn thận vặn
hỏi kỹ lưỡng, anh ta quả nhiên trả lời đâu ra đấy, rõ ràng đã có chuẩn bị từ
trước.

Thất Xảo tuy ngoài mặt tươi cười, nhưng trong miệng khô khốc, vành

môi trên dính vào lợi, không nhả xuống được. Cô ả nhấc chén lên, mở nắp
nhấp một ngụm trà, liếm lưỡi quanh môi, đột nhiên sầm mặt lại, nhảy dựng
lên, ném vụt cái quạt trong tay vào đầu Quý Trạch, Quý Trạch hơi nghiêng
sang trái, cái quạt đập vào vai, làm đổ cái cốc thủy tinh, canh chua hắt ướt
đẫm cả người gã. Thất Xảo mắng nhiếc: “Chú bảo tôi bán ruộng để mua
nhà chú? Chú muốn tôi bán ruộng? Tiền vào tay chú rồi, còn nói gì được
nữa? Chú bỡn cợt tôi... chú dùng những lời lẽ ấy bỡn cợt tôi... chú coi tôi là
con ngốc...” Cô ả đứng đầu bên kia bàn nhoài người ra đánh Quý Trạch,
song đã bị bà Phan ôm chặt lại. Bà Phan hô hoán lên, bọn Tường Vân đều
chạy tới, mỗi người một tay một chân giữ lấy Thất Xảo, khẩn khoản van
xin. Thất Xảo vừa giãy giụa, vừa chửi bới, song trái tim cô ả vẫn như đang
rụng xuống, cô ả biết rất rõ rằng hành động này của mình quá xuẩn ngốc,
quá xuẩn ngốc, cô ả đã làm bẽ mặt anh ta trước đám người ở đây.

Quý Trạch cởi chiếc áo dài lụa trắng bị ướt xuống, bà Phan vắt khăn lau

cho gã, gã chẳng thèm đoái hoài, vắt áo vào cánh tay rồi cứ thế ngênh
ngang ra khỏi cửa, trước khi đi còn nói với Tường Vân rằng: “Đợi anh Bạch
tan học, bảo nó đi mời thầy thuốc về khám cho mẹ nó nghe chưa!” Tường
Vân sợ xanh mặt, luôn mồm vâng dạ, liền bị Thất Xảo tát cho một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.