CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 42

cả hai như ngã vào trong gương, vào trong một thế giới mập mờ khác, se
lạnh, nóng bỏng, hoa lửa rừng cháy thẳng trên người họ.

Ngày hôm sau, anh bảo với cô rằng, một tuần sau anh sẽ đi Anh. Cô đòi

anh đưa cô đi cùng, nhưng anh bảo rằng không thể. Anh đề nghị thuê cho
cô một căn hộ ở Hồng Kông để cô ở lại, đợi nửa năm một năm anh sẽ quay
về. Nếu cô muốn về nhà ở Thượng Hải, anh cũng sẽ tùy theo ý cô. Cô
đương nhiên không muốn về Thượng Hải. Những con người ở nhà kia -
cách họ càng xa càng tốt. Một mình ở lại Hồng Kông, có cô đơn một chút
cũng được. Vấn đề ở chỗ khi anh trở về, tình hình có gì thay đổi, thì đều là
ở anh. Tình yêu trong một tuần liệu có níu giữ được trái tim của anh không?
Nhưng xét ở một góc độ khác, Liễu Nguyên không phải là người làm gì đó
lâu dài, cái kiểu thoắt hợp thoắt tan như thế này, anh chẳng có cơ hội để
chán ngấy, điều này chắc gì đã không có lợi cho cô. Một tuần luôn đáng lưu
luyến hơn một năm... Anh quả nhiên sẽ mang theo kỷ niệm nồng nàn quay
về tìm cô, cô có lẽ cũng thay đổi! Người phụ nữ gần 30 tuổi, luôn có vẻ yêu
kiều, mềm mại khác thường, nhưng cũng sẽ tàn lụi chỉ trong nháy mắt. Tóm
lại, việc giữ lấy một người đàn ông lâu dài mà không có sự ràng buộc của
hôn nhân là một việc rất khó khăn, rất đau khổ, cơ hồ còn là việc không thể
nào thực hiện được. Ôi! Mặc kệ nó đi! Cô thừa nhận Liễu Nguyên rất đáng
yêu, anh mang lại cho cô sự kích thích tuyệt diệu, nhưng mục đích mà cô đi
theo anh suy cho cùng là sự an toàn về mặt kinh tế. Điểm này, Lưu Tô biết
cô có thể yên lòng.

Họ cùng ngắm nghía một căn hộ nằm ở đường Babington, tọa lạc trên

một con dốc. Căn phòng được sơn sửa xong, họ thuê một chị giúp việc
người Quảng Đông, tên là A Túc. Đồ nội thất mới chỉ đặt làm được vài thứ
quan trọng nhất, Liễu Nguyên đã sắp phải ra đi. Những việc còn lại đành để
Lưu Tô dần dần thu xếp, trong nhà còn chưa có lò sưởi, chiều tối mùa đông
đó, lúc tiễn Liễu Nguyên lên tàu, Lưu Tô ăn quấy quá vài miếng sandwich ở
khoang nhà ăn của tàu. Cô ấm ức nghẹn lòng, cứ vậy uống thêm vài ly
rượu, gió biển lại không ngừng thổi tới, đến lúc về cũng đã có đôi phần say
xỉn. Đến nhà, A Túc đang ngồi trong bếp đun nước rửa chân cho đứa con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.