CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 56

cô vậy. Cô lấy ví da, cầm túi lưới, khoác áo khoác. Cơ thể béo trắng của cô
được bọc trong tầng tầng lớp lớp quần áo, chắc nịch như một cái bánh tét.
Chiếc xường xám may rất thoải mái, không hề chật, mà không hiểu sao cứ
căng phồng lên, cứ như bên trong có mặc loại đồ lót nẹp sợi thép ôm chặt
lấy thân mình vậy.

Ông Mễ đi theo hỏi: “Em cũng định ra ngoài à?” Đôn Phượng nói: “Em

sang bên nhà mợ, đằng nào anh cũng không chắc đã về ăn cơm, ở nhà đỡ
phải nấu. Hôm nay vốn cũng chẳng có món nào là của em, một món hầm
niêu đất, một món cá nấu đông, đều chuẩn bị cho anh cả.” Ông Mễ quay
vào phòng khách, đứng trước bàn sách, trên bàn bày một xấp cao những
mẫu chữ khắc bằng gỗ tử đàn, ông đưa tay xếp lại cho ngay ngắn, chiếc hộp
mực dấu màu xanh ngọc, ống đựng bút men rạn, âu nước, chìa khóa bằng
đồng, chạm vào cái gì cũng thấy lạnh; trời âm u, càng khiến ô cửa sổ trong
phòng trở nên sáng trong, nổi bật.

Lúc Đôn Phượng quay ra, ông vẫn còn đứng đó sắp xếp cái này, phủi

phủi cái kia, lưng chỉ hơi cúi được một chút, bởi vì chiếc áo khoác đang
mặc quá cứng, vả lại cũng đã có tuổi rồi, thêm cái bụng chắn ngay ở giữa.
Đôn Phượng lạnh nhạt hỏi: “Ô, anh còn chưa đi à?” Ông Mễ cười cười,
không trả lời. Cô cầm lấy ví da túi lưới đi ra ngoài, ông cũng đi ra theo. Cô
làm như không thấy, bước nhanh sang phía bên kia đường, lại sợ ông hổn
hà hổn hển đuổi theo phía sau, mặc dù đang giận ông, cô cũng không muốn
khiến ông lộ ra vẻ già yếu, nên cố tình chọn lúc có ô tô đi qua rồi mới sang
đường, để ngãng ra một lúc.

Đi một quãng khá xa mới biết trời đang mưa. Một chút mưa nhỏ, chỉ

như chút tơ lạnh của trời, hoàn toàn không có cảm giác đang mưa. Đôn
Phượng lo cổ áo da bị ướt, định cởi áo khoác ra, nhưng tay lại đang cầm
quá nhiều đồ lỉnh kỉnh. Ông Mễ đỡ lấy ví da túi lưới và chiếc túi vải bố
đựng mấy cuộn len của cô, hỏi: “Sao thế? Định cởi áo khoác ra à?” lại bảo:
“Đừng để bị lạnh, gọi một cái xe kéo mà đi!” Đợi đến lúc ông gọi một chiếc
xe đôi rồi, Đôn Phượng mới nói: “Anh có đi cùng đường với em đâu!” Ông
Mễ bảo: “Anh đi cùng em.” Từ trong cái cổ áo da màu đen rộng thùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.