CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 66

Dương lão phu nhân thấy cô cứ nhắc đi nhắc lại chuyện chồng cũ, ông

Mễ rõ ràng rất khó chịu, hai chân gác lên nhau ngồi đó, hai tay khoanh
trước bụng, môi mím chặt, mỉm cười một cách vô cùng miễn cưỡng. Dương
lão phu nhân lại cắt ngang lời: “Các cháu bảo muốn thay đầu bếp, vốn dĩ
ông Vương bên này nói muốn giới thiệu một người, bây giờ chính ông
Vương cũng bỏ đi làm ăn riêng rồi.” Ông Mễ nói: “Bây giờ tìm người làm
khó thật.” Đôn Phượng hỏi: “Vậy bên này mợ còn đủ người dùng không?”
Dương lão phu nhân liếc thấy ngoài cửa không có ai, thấp giọng nói: “Cháu
không biết đâu, mợ thà bớt đi vài người ở, chứ nếu không thì lại toàn ra
đứng hầu cạnh bàn bài bạc đó, bưng đồ này thức nọ cho chị dâu cháu thôi!
Bây giờ mấy việc nặng nhọc, mợ đều giao cho thằng bảo vệ khu ngõ, chấp
nhận cho thêm nó một ít tiền. Hôm nay không hiểu tại sao chị dâu cháu lại
biết mợ có thưởng thêm tiền cho nó, liền sai phái nó đi mua thuốc lá, cứ
như là chủ của nó vậy... cháu xem thế có phải là...?” Đôn Phượng bật cười,
hỏi: “Chị dâu bây giờ mời khách đến đánh bài, có còn mời cơm nữa không
ạ?” Dương lão phu nhân đáp: “Lấy đâu ra mà cung phụng cho nổi? Đến giờ
ăn cơm thì ai về nhà nấy thôi! Cho nên bây giờ đám bạn này của nó đều là
cùng ngõ cả, chỉ được cái dễ đuổi về.”

Lão phu nhân lấy mấy món đồ cổ định đem bán ra cho ông Mễ xem,

mời ông định giá. Lại thấy một bức trung đường, lão phu nhân cầm đầu trên
của cuộn tranh, ông Mễ cầm đầu dưới cuộn tranh, hai người cùng đứng
ngắm. Đôn Phượng ngồi trên một chiếc ghế nhỏ phía trước cái giường lò,
tay bó gối, đôi vai béo tròn, đôi đầu gối béo tròn, tự thấy mình biến thành
một đứa trẻ, dưới sự che chở của người lớn, vô cùng yên vui. Thế giới này
đang thay đổi, mợ cô thì bán đồ đạc để sống qua ngày, chị dâu vẫn vớt vát
ngồi đó đánh bài và chòng ghẹo, đóng vai một phu nhân trẻ lắm tiền, nhưng
cũng đã thảm hại đi rồi. Chỉ có cô, Đôn Phượng, dù đã trải qua một lần hôn
nhân mạo hiểm, nay lại trở về trong vòng tay một người đáng tin cậy, cứ
như là xưa nay chưa hề có ly biệt bao giờ.

Ông Mễ xem tranh, nói: “Bức này của Hà Thi Tôn, cũng đáng tin cậy

đó, nhưng bây giờ tranh của Hà Thi Tôn bên ngoài cũng nhiều lắm...” Lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.