CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 68

cháu ngồi với Mễ tiên sinh đây thì có gì mà ngượng?” Đôn Phượng nói:
“Cháu cứ thấy không quen thế nào ấy.” Cô nghĩ cô đẹp như hoa như ngọc,
ngồi bên cạnh ông Mễ, ông Mễ ngoài điểm có đeo mắt kính, còn lại trông
tổng thể giống hệt một đứa trẻ sơ sinh, mũi nhỏ mắt nhỏ, như thể chính ông
đang không quyết định được chắc chắn liệu mình có nên khóc hay không
vậy. Mặc bộ Âu phục thì người ngợm lại cứng đơ thẳng tuột trông như trẻ
con bị quấn tã chặt quá, chỉ còn cách thẳng đơ cả người ra. Đôn Phượng
liếc nhanh Mễ tiên sinh một cái, quay đầu đi. Cả đầu lẫn mặt ông đều sáng
bóng, rất chỉnh tề, như một cái bánh bao được trịnh trọng đặt lên trên áo sơ
mi và cà vạt. Người chồng đầu tiên của cô dù có cả trăm điều không phải, ít
ra cũng không đến nỗi khiến cô xấu hổ trước người khác khi nhận đó là
chồng mình. Lúc chết anh ta mới hai mươi nhăm, gương mặt hẹp, mắt mũi
thanh tú, lúc cười trông đôi mắt mới hư hỏng làm sao!

Ông Mễ vươn người với tờ báo, lão phu nhân cầm lấy đưa cho ông,

nhân đó hỏi: “Gần đây hai cháu có xem kịch gì không. Có một vở Phù sinh
lục ký
, mấy đứa cháu gái tôi xem đều khen hay, nói có diễn đám cưới kiểu
cũ, thú vị lắm.” Đôn Phượng lắc đầu nói: “Cháu xem rồi, chẳng giống chút
nào! Đám cưới bọn cháu ngày xưa đâu có như vậy?” Lão phu nhân nói:
“Phong tục mỗi nơi mỗi khác.” Đôn Phượng nói: “Thì cũng không thể khác
nhiều đến thế!” Lão phu nhân liếc trộm ông Mễ, ông Mễ có vẻ rất chán
chường, cầm tờ báo liếc từ trên xuống dưới một lượt, lại cuộn vào, gấp đôi
lại. Lúc gấp tờ báo bèn ngó nhìn đồng hồ. Đôn Phượng lạnh lùng nói:
“Muộn rồi chứ gì, anh có phải về thì về trước đi.” Ông Mễ mỉm cười nói:
“Anh không vội, đợi em rồi cùng về.” Đôn Phượng không nói gì nữa.
Nhưng ông vẫn không ngừng xem giờ, cô liếc nhìn ông, ông cũng liếc nhìn
cô. Lão phu nhân cảm thấy khó hiểu, nhìn bọn họ thần sắc lạ lùng, trong
lòng thầm nghĩ, nếu là một người tế nhị, cũng nên tìm cớ bỏ ra khỏi phòng,
để chúng nó nói xong chuyện rồi mới quay vào, nhưng thực lòng ngại
chẳng muốn động đậy, vả lại cũng đáng đời chúng nó, hai vợ chồng cả ngày
ở với nhau, có gì không muốn cho người khác biết sao không nói ở nhà đi,
lại dẫn nhau đến nhà người ta mà nhấm nha nhấm nháy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.