CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 87

từ sáng đến tối chẳng thể lau sạch hết. Nhưng điều bọn họ oán thán, lại
không phải vậy.

Tú Cầm khoanh tay trước ngực, đứng nhìn A Xíu thu dọn bát đĩa, miệng

lẩm bẩm nói: “Mụ chủ nhà bọn em với lão chủ nhà chị đúng là một cặp giời
sinh, tiêu tiền cũng phải tỏ ra là người biết tiêu chứ, những thứ cần dùng
chẳng bao giờ đành lòng mua. Cái hôm thết cơm đãi khách ấy, thiếu mấy
cái ghế là đi mượn nhà đối diện. Bánh mì không đủ, lập tức hỏi vay nhà
khác một bát cơm.” A Xíu nói: “Bà ấy như thế vẫn còn rộng rãi chán so với
cái lão nhà này. Bên nhà chị xưa nay chưa từng thết tiệc mời ai cả, có mời
thì mời mỗi một ả đàn bà, mà ăn những gì thì chị kể em nghe: một miếng
thịt bò luộc, ninh làm canh rồi vớt lên rán qua, vậy coi như có hai món. Họa
hoằn lắm thì có ngô. Nếu khách lần đầu tiên đến thì thêm một món ngọt,
chứ đến lần thứ hai thì chẳng có nữa... Lão qua lại với một cô tiểu thư họ
Lý, cô ta thực sự không quen ăn kiểu đó nên gọi nhà hàng mang thức ăn
đến cho lão. Tiểu thư Lý đối xử với lão đúng là hết lòng hết dạ! Thế mà giờ
lão lại cặp kè với một cô ả mới. Chị thấy mấy ả bạn gái của lão càng ngày
càng chẳng ra gì, thành thử dần dần chẳng buồn để ý nữa. Cô ả hôm nay,
ngay cái tên Gerda cũng không nói được cho liền mạch.” Tú Cầm hỏi: “Là
người Hoa hả chị?” A Xíu gật đầu, đáp: “Người Hoa cũng có năm bảy
kiểu... em vào trong buồng mà xem món quà sinh nhật cô Lý tặng lão, một
cặp bát đũa bằng bạc, biết là lão thích đồ Trung Quốc, cô ta đặt làm trực
tiếp ở hiệu bạc, đựng trong chiếc hộp thủy tinh, trên mặt còn dán một chữ
Thọ đỏ.” Tú Cầm ngắm nghía rồi tấm tắc khen: “Cũng đến mấy nghìn ấy
nhỉ!” A Xíu đáp: “Phải hơn! Phải hơn nữa!”

Lúc này mặt trời mới ló ra chút ít, ánh nắng rọi vào phòng, màu xanh

lam lờ mờ như khói thuốc, trên sập là chiếc đệm lụa sặc sỡ xộc xệch, đầu
sập có vô tuyến, họa báo tạp chí, trước sập có đôi dép lê, thảm con màu
hồng lam của Bắc Kinh, sọt giấy lộn kiểu đèn cung đình. Mấy chiếc ghế gỗ
gụ to nhỏ chạm hoa, lồng vào nhau. Góc phòng treo một chiếc mặt nạ ma
vẽ theo kiểu Kinh kịch. Trên bàn bày một đôi chân nến bằng thiếc. Trong
phòng tràn ngập những điều thú vị nho nhỏ, nhang nhác gác trang điểm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.