CHUYỆN TÌNH GIAI NHÂN - Trang 9

Lưu Tô vội né người tránh, túm lấy cậu Tư nói: “Anh Tư xem, anh Tư
xem... anh... anh nói một câu công bằng đi chứ!” Cậu Tư nói: “Cô chớ có
sốt sắng, có gì cứ từ từ nói, chúng ta phải tính kế lâu dài. Anh Ba cũng vì
suy tính cho cô đấy thôi...” Lưu Tô hờn dỗi hất tay ra, đi thẳng một mạch
vào phòng.

Trong phòng không có đèn, chỉ thấy lờ mờ thấp thoáng trong bức màn,

có mẹ cô đang nằm trên chiếc giường lớn bằng gỗ gụ, phe phẩy chiếc quạt
tròn màu trắng. Lưu Tô đến trước giường, hai đầu gối mềm oặt, quỳ sụp
xuống, phủ phục bên mép giường, khóc nấc lên gọi: “Mẹ!” Bà cụ Bạch tai
vẫn còn thính, những lời bên phòng ngoài, bà đều nghe thấy cả. Bà ho một
tiếng, thò tay sang bên gối rờ lấy chiếc ống nhổ, nhổ một bãi đờm, rồi mới
nói: “Chị Tư là người lắm mồm, con đừng chấp làm gì. Con phải biết, ai
cũng có cái khó của người ấy, chị Tư bản tính cứng rắn, xưa nay đều quản
việc nhà, song anh Tư con lại kém cỏi, cờ bạc rượu chè trai gái đủ cả, cái
việc chơi lắm rồi chuốc bệnh vào thân có thể bỏ qua, nhưng không nên rút
tiền quỹ chung, báo hại chị Tư con mất hết thể diện, đành để chị Ba cáng
đáng thay, trong lòng không nuốt trôi được cục giận ấy, đâm ra không thật
sự thoải mái được. Chị Ba tinh thần lại không được tốt, phải duy trì cái nhà
này thật chẳng dễ gì! Thôi thì về mọi mặt, con phải thông cảm cho anh chị
con một chút đi vậy!” Lưu Tô nghe lời mẹ nói, rõ là muốn nói đỡ cho mấy
đứa kia, cảm thấy chẳng có nghĩa lý gì, đành lặng thinh. Bà cụ xoay người
vào trong, nói thêm: “Hai năm trước, gom góp chỗ này chỗ kia, bán một
thửa ruộng đi, thì cũng đủ ăn trong hai năm. Nhưng thời buổi bây giờ khó
khăn rồi. Mẹ đã cao tuổi, bảo đi là phủi tay đi ngay thôi, không lo được cho
các con đâu. Trên đời này bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, con theo mẹ, cũng
không phải kế lâu dài. Quay về kia vẫn là đúng đắn. Nhận một đứa con rồi
sống qua ngày, chịu khó độ mười mấy năm, thế nào cũng có ngày mở mày
mở mặt.”

Đang nói thì rèm cửa rung rung, bà Bạch hỏi: “Ai đấy?” Mợ Tư thò đầu

vào thưa: “Mẹ à! Bà Từ vẫn ở nhà dưới đấy, đang đợi bàn với mẹ về hôn sự
của em Bảy.” Bà cụ Bạch nói: “Tôi dậy ngay đây, chị thắp đèn lên.” Đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.