CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 112

cô nữ sinh nội trú, từ nãy vẫn tò mò nhìn qua lỗ khóa, bỗng hét lên với một
âm thanh vừa the thé vừa kinh hoàng:

- Ối, có người... có một người đàn ông sau cánh cửa!

Vừa nghe được câu nói đó, bà hiệu trưởng già vội vàng chạy thụt vào

phòng ngủ, khóa trái cửa lại rồi ngã ra ngất xỉu trong một cái ghế bành của
mình. Đám nữ sinh nội trú, mấy bà giáo và nhóm hầu gái cùng chen lấn,
tranh nhau lùi lại; ngay lập tức, họ đổ dồn cả vào cái cầu thang chật hẹp và
tất cả đều ngã xỉu vào nhau. Trong lúc hỗn loạn đó, ông Pickwick bước ra
khỏi chỗ nấp sau cánh cửa, đứng giữa một chỗ trống cho tất cả đám phụ nữ
có thể trông thấy ông.

- Thưa các bà các cô! - Ông Pickwick gầm lên, lúc này ông đã hoàn toàn

trở nên điên loạn trong tình huống dở khóc dở cười của mình - hãy nghe tôi
nói. Tôi không phải kẻ trộm kẻ cướp gì đâu. Tôi muốn gặp bà hiệu trưởng
nhà trường.

- Ối! - Một bà giáo vừa già vừa xấu đau xấu đớn hét lớn - Lão ta muốn

gặp cô Tomkins. Lão ta là một con quỷ biết bận quần áo loài người!

- Rung chuông chữa cháy mau lên! - Một số các cô còn trẻ hét ầm ĩ.

- Đừng! Đừng! - Ông Pickwick hét lại - Hãy nhìn tôi cho kỹ. Trông tôi

giống một tên trộm cướp lắm hả? Các bà có thể trói tôi lại cho chắc ăn, trói
cả tay lẫn chân; các bà có thể nhốt tôi vào một cái tủ đựng chén, bát, nếu
các bà thích. Nhưng phải nghe tôi nói đã, tôi van các bà. Hãy gọi cô hiệu
trưởng, rồi tôi sẽ giải thích mọi chuyện.

Có mấy bà tỏ ra ngôn ngoan hơn đám còn lại, lúc này bắt đầu tìm cách

thuyết phục những bà kia hãy bình tĩnh; vì ông Pickwick có vẻ gì đó rất bí
ẩn và bất cứ cái gì có vẻ bí ẩn đều là những thử thách mà đầu óc của các vị
thuộc giống cái không bao giờ cưỡng lại nổi. Sau một màn tranh luận chóng
vánh, người ta quyết định yêu cầu ông Pickwick chui vào một cái tủ nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.