- Có thấy chúng đâu? Ông chỉ cho tôi nên bắn lúc nào. Ồ, có thấy con
chim nào đâu chứ? - Ông Winkle kêu lên với thái dộ bất lực.
- Chúng đây này - Ông Wardle trả lời, vừa nhặt lên hai con chim mà
mấy con chó vừa mang đặt dưới chân ông ta.
- Không, không phải đâu, ý tôi muốn nói những con khác kìa. - Ông
Winkle nói vội, tỏ ra rất bối rối.
- Bây giờ thì chúng ta bay biệt dạng rồi còn gì! - Ông Wardle vừa đáp
vừa lắp đạn mới vào súng.
- Chúng ta sẽ thấy thêm một ít chim trong năm phút nữa - Ông quản gia
nói - Nếu ông ấy bắt đầu bắn ngay lúc này, có lẽ ông ấy sẽ nhặt được đầu
đạn từ nòng súng của ông ấy thoát đi khi bầy chim bay lên.
- Ha! Ha! Ha! - Sam rú.
- Không được cười, Sam. - Ông Pickwick ra lệnh, ông tỏ ra áy náy cho
ông Winkle.
Sam rất khó khăn mới giữ yên nét mặt mình, nhưng trông anh chàng
buồn cười đến nỗi tới phiên thằng bé lại bật cười sằng sặc. Thế là ông quản
gia quay lại nguyền rủa thằng con trai một trận để cố ngăn lại cơn khoái trá
của ông ta cũng chực nổ bùng ra.
Họ tiếp tục băng qua mấy cánh đồng, ông Winkle bám sát một bên ông
Wardle sẵn sàng nổ súng ngay nếu có bất kỳ thứ gì xuất hiện.
- Từ giờ phút này phải giữ im lặng - Ông Wardle lên tiếng khi nhìn thấy
bộ dạng mấy con chó cho biết họ đang đến gần chỗ có chim.
Ông Winkle rón rén bước tới vài bước, không gây ra tiếng động nào, rồi
bầu không khí im lặng đột ngột bị phá vỡ bởi một tiếng nổ đinh tai, và viên