CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 122

Bây giờ đã tới lúc các nhà thể thao lại tiếp tục cuộc săn bắn của họ,

nhưng họ không tài nào đánh thức ông Pickwick dậy được. Sau khi bàn cãi
một chặp họ quyết định cứ để ông ở lại nơi ông đang có mặt và sẽ trở lại
đem ông đi theo trên đường về. Sam Weller nài nỉ các ông kia cho phép anh
chàng được đi theo các nhà thể thao tham dự cuộc săn; và vì họ dự trù chỉ
rời khỏi nơi này độ chừng một giờ, nên ông Wardle đồng ý. Đoàn người lên
đường, và ông Pickwick được để lại với giấc mộng bình yên của ông.
Nhưng rủi thay, giấc mộng an lành của ông Pickwick kéo dài chẳng được
mấy chốc.

Đại úy Boldwig là một người nhỏ con nhưng lại hung hăng con bọ xít,

lúc nào cũng chỉ thấy bận mỗi một cái áo khoác màu xanh cứng ngắc. Ông
ta rất khoái đi bộ trên đất đai của mình, luôn luôn mang theo một cây gậy đi
đường hai đầu bịt đồng theo sau là mấy tay làm vươn và phụ tá làm vườn
của ông ta. Đầu óc ông đại úy này thường xuyên bận bịu với ý nghĩ mình là
một nhân vật quan trọng.

Ông Pickwick ngủ chưa lâu mấy, khi ông đại úy nhỏ con đi ngược lên

ngọn đồi với đám lau nhau theo sau ông ta. Đại úy Boldwig rất hãnh diện
về ngọn đồi màu xanh mượt mà này với cảnh trí đẹp mắt của nó.

- Ngày mai anh phải xén cỏ ở đây nhé, Hunt - Ông ta bảo anh làm vườn

- Phải giữ gìn nơi này cho thật sạch sẽ, và nhớ nhắc tôi cho dựng một tấm
bảng thông báo ở đây để ngăn chặn những thằng cha vớ vẩn không được
léng phéng vào nơi này.

- Tôi xin lỗi ạ, thưa ông chủ - Một anh phụ tá làm vườn lên tiếng. Anh ta

vừa từ phía sau gốc cây bước ra - nhưng tôi sợ rằng những thằng cha vớ vẩn
ấy đã léng phéng tới đây hôm nay rồi ạ.

- Lạy Chúa tôi, chúng đến rồi thật mà! - Đại úy Boldwig hét lên, vừa

nhặt một cái xương gà từ bãi cỏ lên - Ước gì tôi tóm cổ được một thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.