CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 138

tội, và mấy người đó không được may mắn cho phép có cơ hội để tự biện
hộ. Gã Sam, ông ta nói, xứng đáng phải trả năm đồng tiền phạt vạ, còn hai
ông kia xứng đáng nộp phạt mỗi ông hai đồng.

Khi ông Nupkins vừa dứt lời, ông Pickwick bước tới mấy bước với một

nụ cười trên miệng, và hỏi ông quan tòa rằng liệu ông có được phép nói
chuyện hoàn toàn riêng tư về một vấn đề rất quan trọng có tính cách cá
nhân liên quan đến ông quan tòa không. Sam Weller, ông Pickwick nói
thêm, rất đáng được tưởng thưởng vì cậu ta có một tin tức bí mật để báo cho
ông quan tòa.

Da mặt ông Thẩm phán Nupkins chợt trở nên xanh tái. Không chừng,

ông ta nghĩ, lại có những tên khác đang âm mưu ám sát ông ta, và Sam may
mắn biết được âm mưu của chúng.

- Ông nghĩ sao về lời yêu cầu này, ông Jinks - Ông thẩm phán hỏi với

giọng đầy lo lắng.

Ông thư ký không biết phải hành động làm sao cho thích đáng, ông tin

chắc bất cứ câu trả lời nào của mình cũng sẽ là một câu trả lời không đúng.
Vì thế, ông ta chỉ mỉm cười gượng gạo, lắc đầu từ bên này sang bên kia và
không nói gì cả.

- Này ông Jinks - Vị Thẩm phán Tòa Hòa giải nói với giọng nghiêm

khắc - Ông đúng là một tên điên.

Rồi ông thẩm phán đứng lên, yêu cầu ông Pickwick và Sam đi theo

mình. Ông ta đi trước dẫn đường, đưa hai người kia vào một căn phòng
riêng nằm phía sau văn phòng; nhưng ông ta lại đặt một bàn tay lên núm
cửa, sẵn sàng bỏ chạy tức khắc nếu Sam tỏ ra có hành động tấn công.

- Thưa ngài - Ông Pickwick nói - Tôi xin đi thẳng vào vấn đề ngay.

Người giúp việc của tôi bảo tôi rằng có một gã đại úy tên Fitz-Marshall hiện
đang trọ tại nhà ngài. Vì vậy, tôi cảm thấy bổn phận của tôi là phải báo cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.