CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 156

thường của cặp chân là cái quần dài điểm lốm đốm hai màu đen trắng, phần
dưới cùng là một đôi giày cho thấy chủ nhân của chúng chẳng mấy khi chịu
cất công chải rửa. Nói cho gọn thì có vẻ như anh chàng này và quần áo giày
vớ của hắn dã được tắm giặt từ rất lâu rồi; và người hắn bốc lên mùi thuốc
lá nồng nặc.

Anh bạn Bob Sawyer của hắn mặc một cái áo khoác xanh nhàu nát và

cái quần trông thật dị hợm, có dáng bề ngoài của những gã trẻ tuổi thích
khoe mẽ, ưa phô trương mà người ta vẫn thường gặp nhan nhản, suốt ngày
lê la trên các đường phố với điếu thuốc lá phì phèo trên môi, và khi đêm
xuống thì say xỉn la hét ông óng, thích đánh đàn đánh dúm với các gã hầu
bàn trong các quán trọ và khách sạn. Anh chàng Bob này mỗi khi đi đâu lại
còn trang trí thêm cho mình một cây ba-toong loại bự nữa mới càng quái dị.

- Buổi sáng mới lộng lẫy làm sao! - Ông Pickwick nói, sau khi đã quan

sát chán chê mấy gã khách trẻ tuổi của bạn mình - Chắc các ông từ một nơi
rất xa đến đây? Các ông đến nơi đêm qua phải không?

- Ông nói sao mà đúng boong! - Bob Sawyer thừa nhận - Cái món rượu

brandy ở quán Con Sư Tử Xanh đúng là hết chỗ chê, tội gì mà đi gấp cho
phí, phải không, Ben?

- Chứ gì nữa. - Ben Alien đáp.

Rồi cả hai anh bạn tiếp tục thanh toán bữa ăn sáng, thậm chí còn dữ dội

hơn lúc nãy, như thể việc nhớ lại bữa ăn tối qua làm tăng cơn đói của họ
vậy.

- Chẳng có gì khiến các vị cảm thấy đói bằng chuyện mổ xẻ những xác

chết đâu. - Bob Sawyer nói, mắt liếc khắp bàn ăn.

Ông Pickwick khẽ rùng mình khi nghe lời tuyên bố chẳng "sạch sẽ" gì

của gã thanh niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.