CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 163

Người ta phải chiến đấu vô cùng cam go, vì nhiều lần băng bị vỡ; sau

cùng thì ông Pickwick cũng được kéo ra khỏi vũng nước và được đưa lên
chỗ đất khô ráo.

- Ồ, ông ấy sẽ cảm lạnh mà chết mất! - Cô cháu gái ông Wardle, Emily

kêu lớn.

- Ông lão thân mến - Arabella Allen nói - Để tôi quấn cái chăn len này

cho ông nhé, ông Pickwick.

- Chính là việc hay nhất mà bác phải làm đấy, ông bạn già của tôi - Ông

Wardle nói - Rồi sau đó, cố chạy một mạch thật nhanh về nhà và phóng lên
giường ngay.

Được bó kín trong cái chăn, và với Sam Weller nắm chặt một cánh tay,

ông Pickwick bắt đầu chạy với tốc độ chín cây số một giờ, không dám
ngừng lại một phút nào để nghỉ, cho tới lúc về đến nhà và an toàn nằm trên
giường. Sam Weller đốt lò sưởi cháy hừng hực trong phòng và chuẩn bị bữa
ăn tối cho ông chủ. Một ly cối rượu mạnh có pha gừng, và tiêu, và các thứ
nước trái cây có vị đắng với đường được mang lên sau đó cho ông. Rồi một
bữa tiệc lớn được bày ra đế chúc mừng sự an toàn của ông Pickwick.

Chính kẻ bị tai nạn được chỉ định làm chủ tọa bữa tiệc, nhưng ông

Wardle không cho phép ông bạn mình được rời khỏi chỗ; vì thế, ông
Pickwick nhận "ghế" chủ tọa ngay trên giường và điều khiển chức vụ danh
dự của mình từ bên dưới cái chăn. Nhà bếp được lệnh mang thêm cho ông
chủ tọa một ly rồi hai ly cối rượu pha nữa. Lúc ông Pickwick thức dậy sáng
hôm sau, ông chẳng còn cảm giác gì xấu hơn về cuộc phiêu lưu vừa rồi;
điều này chứng tỏ - đúng như Bob Sawyer nói - cái thứ rượu pha uống nóng
ấy là thứ thuốc hiệu nghiệm nhất trong những trường hợp như thế, nếu bạn
chỉ uống đúng liều lượng cần thiết.

Chú thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.