CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 166

- Cậu nợ mụ ta bao nhiêu? - Ben hỏi.

- Có nhiều nhỏi gì đâu, bốn tháng chứ mấy, hoặc đại loại như thế. - Bob

đáp.

- Thật đẹp mặt, nếu mụ ta lên đây quậy lúc mấy ông khách đang có mặt,

chẳng phải sao? - Ben lo lắng nói.

- Nếu thế, sẽ rất kinh khủng - Bob đồng ý - tuyệt đối kinh khủng.

Có tiếng gõ nhẹ ở cánh cửa bà khi Bob nói: "Mời vào", cánh cửa mở ra

và trước mặt hai chàng thanh niên, một đứa bé gái trông có vẻ ốm đói, quần
áo xốc xếch bẩn thỉu hiện ra.

- Cháu xin lỗi, thưa ông Sawyer, nhưng bà Raddle muốn nói chuyện với

ông ạ - Con bé nói.

Trước khi Bob kịp mở miệng nói gì, con bé đã biến mất, như thể có

người nào đó vừa kéo mạnh nó về phía sau lưng. Rồi một tiếng gõ cửa tiếp
theo, lần này tiếng gõ nghe mạnh bạo hơn, đầy quyền uy; và, thậm chí trước
khi Bob mở miệng nói "Mời vào", một người đàn bà bé loắt choắt, dáng
điệu hung dữ, đã hùng hổ sục vào phòng.

- Thế nào, ông Sawyer - Bà Raddle bắt đầu tấn công, thân hình bà ta run

rẩy vì giận nhưng đang cố gắng trấn tĩnh một cách thật khó khăn - Tôi sẽ
biết ơn ông lắm, nếu ông vui lòng trả tiền thuê phòng cho tôi đấy. Tôi phải
thanh toán tiền thuê ngôi nhà này cho người ta chiều nay, và người đi thu
tiền nhà lúc này đang đợi lấy tiền ngay dưới cầu thang.

- Tôi rất tiếc đã gây phiền phúc cho bà, bà Raddle ạ - Bob nói với giọng

hết sức lịch sự - nhưng tôi...

- Ồ, có gì mà phiền phức - Bà Raddle ngắt lời Bob - Tôi thực sự cũng

chẳng cần tiền, mãi tới hôm nay. Và ông đã hứa trả tiền nhà hôm nay, thưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.