CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 178

Người chứng tiếp theo là ông Winkle, ông này thú nhận mình có trông

thấy bà Bardell trong hai cánh tay ông Pickwick, và lúc ấy hầu như bà ta đã
ngất xỉu. Sau đó, ông Snubbin - luật sư đặc biệt của ông Pickwick - đứng
lên chất vấn nhân chứng; ông Pickwick tỏ ra rất quan tâm đến sự việc này.

- Ông Winkle - Vị luật sư nói - Ông đã quen biết bị cáo từ rất lâu rồi,

phải không? Trong thời gian quen biết ông Pickwick, có phải ông ấy luôn
luôn đối xử với các bà với lòng kính trọng đặc biệt phải không?

- Ồ, vâng, chắc chắn như thế - Ông Winkle nói, ông ta tỏ ra rất vui khi

có thể nói một điều gì đó biểu lộ được lòng ưu ái của ông sẵn sàng dành cho
bạn.

- Ông chưa bao giờ nghe thấy bất cứ điều gì đáng để người ta phải ngờ

vực về hạnh kiểm của ông ấy đối với giới khác phái, có phải thế?

- Kh...ô...n...g hề...ề - Ông Winkle đáp - Ngoại trừ, duy nhất chỉ có một

lần mà tôi nghĩ rằng ông ấy có thể dễ dàng giải thích.

Nghe nói vậy, ông Snubbin vội vàng ngồi xuống, đồng thời bảo ông

Winkle hãy làm như mình; nhưng đã quá trễ.

- Khoan đã, ông Winkle! - Ông luật sư Buzfuz kêu lớn - Xin vui lòng kể

cho tôi nghe về cái lần duy nhất ông vừa nói đó, khi cách đối xử của bị cáo
Pickwick đối với một người phụ nữ có vẻ đáng ngờ vực.

Lúc này trông ông Winkle thật hoàn toàn thảm hại, nhưng chẳng còn lối

thoát nào khác. Khắp phòng xử yên lặng như tờ, một thứ yên lặng bao trùm
tâm trạng tò mò háo hức khi người ta chờ lắng nghe một sự kiện sẽ làm
người ta ngạc nhiên, trong lúc ông Winkle chậm rãi thuật lại cái cảnh ông
Pickwick bị bắt gặp có mặt trong phòng ngủ của bà nọ vào lúc nửa đêm như
thế nào; và chuyện ấy đã làm để vỡ kế hoạch thành hôn của bà nọ với ông
Magnus như thế nào; và bằng cách nào cả bọn họ phải gánh chịu chuyện ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.