CHUYỆN VẶT ÔNG PICKWICK - Trang 186

- Tôi rất hài lòng khi nghe ông nói như vậy. Cho tôi xin lỗi. Xin bắt tay

tôi một cái đi, thưa quý ông, và xin giới thiệu quý ông luôn thể. Tôi thích vẻ
mặt các ông, và tôi muốn được quen biết các ông.

Tiếp theo đoạn diễn văn ngọt ngào đó, người đàn ông có nét mặt dữ dằn

cho biết ông ta tên là Dowler, một sĩ quan quân đội đã hưu trí, và ông ta
muốn đến Bath để chơi đùa một thời gian ngắn, ông ta cùng đi với bà vợ.

- Bà ấy là một phụ nữ tuyệt vời - Ông sĩ quan hồi hưu nói thêm - Các

ông sẽ gặp bà ấy. Tôi rất hãnh diện về vợ tôi. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy bà
ấy, tôi yêu ngay tức khắc. Tôi xin bà bằng lòng lấy tôi. Bà ấy bảo đã yêu
một người đàn ông khác mất rồi. Tôi thề với bà tôi sẽ lột da thằng cha kia
trong lúc hắn vẫn còn đang sống nhăn răng. Chết kiểu đó sẽ đau đớn khủng
khiếp phải biết!

- Đúng lắm! - Ông Winkle gật gù.

- Tôi gửi cho cha kia một cái thư. Tôi bảo rằng tôi đã thề sẽ giết hắn

bằng cách lột da. Vì là một sĩ quan trong lữ đoàn phục vụ Đức Hoàng
thượng, tôi phải giữ đúng lời thề của mình. Hắn hiểu. Và hắn bỏ trốn mất
tích. Tôi cưới bà ấy. Bà ấy kia rồi!

Ông ta chỉ ra cửa sổ. Chiếc xe ngựa vừa đến, một gương mặt xinh đẹp -

với cái nón màu xanh da trời - nhìn qua cửa sổ xe. Ông Dowler trả tiền hóa
đơn của mình, rồi tất cả kéo nhau ra ngoài, lên xe, ai ngồi chỗ nấy. Ông
Pickwick và ông Winkle ngồi bên trong xe. Suốt chuyến đi, hai ông say sưa
ngồi nghe những câu chuyện của ông Dowler về những chiến công hiển
hách và huy hoàng mà ông ta đã làm khi còn là một quân nhân.

Lúc bảy giờ tối, họ đến khách sạn Con Lợn Rừng Trắng, nằm đối diện

với Hội trường Bơm Nước Lớn (Great Pump). Ông bà Dowler và các Hội
viên Câu lạc bộ Pickwick đều đặt phòng tại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.